DS34B.TK Diễn đàn lớp Dân Sự 34B ĐH Luật TPHCM
CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI FORUM LỚP DÂN SỰ 34B TRƯỞNG ĐẠI HỌC LUẬT TPHCM
DS34B.TK Diễn đàn lớp Dân Sự 34B ĐH Luật TPHCM
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

DS34B.TK Diễn đàn lớp Dân Sự 34B ĐH Luật TPHCM


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
Latest topics
» Phần mềm học 3000 từ vựng tiếng anh thông dụng nhất - 100% Hiệu Quả
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby thongpro31 Sat May 16, 2015 2:03 pm

» Cơ hội để sinh viên khoá sau tiếp tục sử dụng diễn đàn
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby Admin Sun Mar 16, 2014 10:59 pm

» Sài Gòn Web Đẹp - Chuyên cung cấp sỉ lẻ Smart phone và thiết kế website trọn gói cho cá nhân, doanh nghiệp và tổ chức với giá siêu rẻ
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby Admin Fri Sep 13, 2013 10:17 am

» Thông báo về lễ tốt nghiệp
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby Admin Wed Aug 28, 2013 2:29 pm

» Thông báo tuyển chuyên viên luật tại Quảng Ngãi
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby Admin Wed Aug 28, 2013 2:22 pm

» Chủ đề: THẺ VISA TRẢ TRƯỚC (PREPAID CARD)
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby kaka Sun Aug 25, 2013 6:19 pm

» Quy trình tổ chức Lễ bế giảng và trao bằng tốt nghiệp cho sinh viên hệ chính quy
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby ronaldo Sun Aug 25, 2013 12:24 pm

» Tuyển cộng tác viên đăng tin quảng cáo làm việc tại nhà
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby ronaldo Sun Aug 25, 2013 12:24 pm

» Chủ đề: THẺ VISA TRẢ TRƯỚC (PREPAID CARD)
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby ronaldo Sun Aug 25, 2013 12:21 pm

» Nghị quyết mới môn LTTDS
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby Ngo Tam Sat Jun 29, 2013 11:27 pm

» THÔNG BÁO VỀ LỊCH ÔN TẬP VÀ THI TỐT NGHIỆP
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby Admin Thu Jun 27, 2013 11:32 am

» Điểm bộ phận TTHS
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby Admin Thu Apr 25, 2013 7:48 pm

» Về đề thi môn TTHS (Mới nhất)
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby Admin Mon Apr 08, 2013 10:48 pm

» Nhanh tay click - ăn cháo sạch dài lâu
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby 4TCenter Fri Mar 29, 2013 2:55 pm

» Ôn tập TTHC
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeby Admin Thu Mar 28, 2013 7:15 pm

Monthly Hot Music

Top posters
kaka
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_leftNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_centerNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_right 
ronaldo
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_leftNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_centerNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_right 
Admin
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_leftNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_centerNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_right 
hoàngngấn
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_leftNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_centerNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_right 
EnbacMIG
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_leftNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_centerNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_right 
MoonQn307
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_leftNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_centerNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_right 
darkcrystal_hongxuan
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_leftNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_centerNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_right 
heomoiden
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_leftNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_centerNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_right 
thuha_qt
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_leftNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_centerNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_right 
vanlinh
Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_leftNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_centerNhững câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Poll_right 
Advertisements
Lượt truy cập
thiết kế website giá rẻ Smart phone giá sốc
SEO website 
Liên kết
April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     
CalendarCalendar

 

 Những câu chuyện ý nghĩa

Go down 
2 posters
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3 ... 7, 8, 9 ... 11, 12, 13  Next
Tác giảThông điệp
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeTue Sep 20, 2011 7:38 pm

First topic message reminder :


Tình bạn
--------------------------------------------------------------------------------

Hai người bạn đi trên con đường vắng vẻ,đến một đoạn họ có môt cuộc tranh luận khá gay gắt và một người đã không kiềm chế được giơ tay tát vào mặt bạn mình,người kia đau nhưng không nói một lời,anh viết lên cát : "Hôm nay người bạn thân nhất của tôi đã tát tôi "
Họ tiếp tục đi,đến một con sông họ dừng lại và tắm ở đây,anh bạn kia chẳng may bị vọp bẻ và sắp chết đuối,may mà được người bạn cứu,khi hết hoảng sợ,anh viết lên đá:"Hôm nay người bạn thân nhất đã cứu sống tôi".
Anh bạn kia ngạc nhiên hỏi:"Tại sao khi tôi đánh anh,anh viêt lên cát,còn bâ giờ anh lại viết lên đá?"
Mỉm cười,anh đáp lại:"Khi một người bạn làm chúng ta đau,chúng ta hãy viết điều đó lên cát,gío sẽ thổi chúng đi cùng sự tha thư...Và khi có điều gì to lớn xảy ra,chúng ta nên khắc sâu nó lên đá như khắc sâu vào ký ức của trái tim,nơi không có ngọn gió nào có thể xóa nhòa được...."
Hãy học cách viết trên đá và cát....
Về Đầu Trang Go down

Tác giảThông điệp
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:17 pm

Hai viên gạch xấu

Đến miền đất mới, các vị sư phải xây dựng, mua dụng cụ và bắt tay vào làm việc. Một chú tiểu được giao xây một bức tường gạch. Chú rất tập trung vào công việc, luôn kiểm tra xem viên gạch đã thẳng thớm chưa, hàng gạch có ngay ngắn không. Công việc tiến triển khá chậm vì chú đặc biệt kỹ lưỡng. Tuy nhiên, chú không lấy đó làm phiền lòng bởi chú biết mình sắp sửa xây một bức tường tuyệt đẹp đầu tiên trong đời.
Cuối cùng chú cũng hoàn thành công việc vào lúc hoàng hôn buông xuống. Khi đứng lui ra xa để ngắm nhìn công trình lao động của mình, chú bỗng cảm thấy có gì đó đập vào mắt: mặc dù chú đã rất cẩn thận khi xây bức tường song vẫn có hai viên gạch bị đặt nghiêng. Và điều tồi tệ nhất là hai viên gạch đó nằm ngay chính giữa bức tường. Chúng như đôi mắt đang trừng trừng nhìn chú.
Kể từ đó mỗi khi du khách đến thăm ngôi đền chú tiểu đều dẫn họ đi khắp nơi trừ đến chỗ bức tường mà chú xây dựng.
Một hôm có hai nhà sư già đến tham quan ngôi đền. Chú tiểu đã cố lái họ sang hướng khác nhưng hai người vẫn nằng nặc đòi đến khu vực có bức tường mà chú xây dựng. Một trong hai vị sư khi đứng trước công trình ấy đã thốt lên: "Ôi, bức tường gạch mới đẹp làm sao!"
"Hai vị nói thật chứ? Hai vị không thấy hai viên gạch xấu xí ngay giữa bức tường kia ư?" - Chú tiểu kêu lên trong ngạc nhiên.
"Có chứ, nhưng tôi cũng thấy 998 viên gạch còn lại đã ghép thành một bức tường tuyệt vời ra sao." - Vị sư già từ tốn.
Đôi khi chúng ta quá nghiêm khắc với bản thân mình khi cứ luôn nghiền ngẫm những lỗi lầm mà ta mắc phải, cho rằng cả thế giới đều nhớ đến nó và quy trách nhiệm cho ta. Chúng ta dã hoàn toàn quên rằng đó chỉ là hai viên gạch xấu xí giữa 997 viên gạch hoàn hảo.
Và đôi khi chúng ta quá nhạy cảm với lỗi lầm của người khác. Khi bắt gặp ai đó mắc lỗi, ta nhớ kỹ từng chi tiết. Và hễ có ai nhắc đến tên người đo, ta lại liên hệ ngay đến lỗi lầm của họ mà quên bẵng những điều tốt đẹp họ đã làm.
Cần phải học cách rộng lượng với người khác và với chính mình. Một thế giới nhân ái trước hết là một thế giới nơi lỗi lầm được tha thứ.
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:18 pm

Những hòn sỏi

Có ba chàng kỵ mã đi qua sa mạc. Một hôm, trời vừa sập tối, ba chàng cũng vừa đến một bờ sông khô cạn. Bỗng chốc trong đêm tối có một tiếng nói bí mật vang lên: "Hãy dừng bước lại". Cả ba đều tuân lện. Tiếng nói bí mật ấy tiếp: "Các người hãy xuống ngựa, bước xuống lòng sông, nhặt lấy mỗi người một nắm sỏi bỏ vào túi rồi hãy đi". Cả ba cùng làm theo lời dạy. Tiếng nói lại tiếp: "Hay lắm, các người đã làm theo lời ta. Ngày mai các người vừa vui sướng mà cũng sẽ vừa buồn bã". Ba chàng kỵ mã ngơ ngác nhìn nhau và lên ngựa rong ruổi.
Khi mặt trời vừa ló dạng, ba chàng móc túi ra thì những hòn sỏi đã biến thành những viên kim cương ngời sáng. Và đúng như tiếng nói bí mật đã mách bảo, cả ba đều vừa sung sướng vừa buồn rầu. Họ sung sướng vì đã nhặt được châu báu, họ buồn rầu vì đã trót không nhặt nhiều hơn..

Những hòn sỏi tựa như những kiến thức mà chúng ta đang thu nhặt trong cuộc sống. Hôm nay chúng ta muốn thu bao nhiêu cũng được, khi húng ta còn trẻ. Nhưng sau này những kiến thức ấy sẽ có giá trị vô song, trở thành những hạt kim cương tong đời sống của mỗi chúng ta. Vì thế hãy dùng thì giờ quý báu của tuổi trẻ để học hỏi, để sau này chúng ta không phải nuối tiếc như ba chàng kỵ mã nói trên.
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:18 pm

Cầu mong


_Cầu mong bạn sẽ tìm được sự thanh thản và yên bình trong một thế giới có nhiều điều mà bạn không thể hiểu được.
_Cầu mong nỗi đau mà bạn chịu đựng cũng như những xung đột mà bạn từng trải qua sẽ trao cho bạn sức mạnh để bạn vươn lên, đối diện những thử thách với lòng dũng cảm và sự lạc quan. Bạn hãy luôn biết rằng có một người nào đó hiểu và yêu bạn, người đó luôn ở cạnh bạn ngay cả khi bạn cảm thấy cô độc nhất.
_Cầu mong bạn sẽ khám phá sâu sắc lòng tốt của người khác để tin tưởng vào một thế giới yên bình.
_Cầu mong một lời tử tế, một cử chỉ làm yên lòng, một nụ cười nồng ấm sẽ được tặng cho bạn hằng ngày.
Và, cầu mong, bạn hãy trao tặng những món quà như vậy cho người khác ngay khi bạn nhận được chúng. Hãy nhớ, mặt trời vẫn chiếu sáng khi cơn bão có vẻ như kéo dài vô tận. Bạn hãy hiểu rằng một người yêu thương bạn thật sự là khi họ không ở bên cạnh nhưng bạn vẫn cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm của người ấy.
Hãy nhớ rằng trong cuộc sống những va chạm và đau khổ mà bạn gặp phải sẽ ít hơn nhiều so với những ước mơ và hạnh phúc mà bạn sẽ có.
_Cầu mong những điều mà bạn cảm thấy là khiếm khuyết trong hiện tại sẽ trở thành thế mạnh của bạn trong tương lai.Cầu mong bạn nhìn thấy tương lai của bạn như là một người đầy đủ sự hứa hẹn và những khả năng.
_Cầu mong bạn tìm thấy đầy đủ sức mạnh tinh thần để tự quyết định trong những tình huống tệ hại mà không bị bất cứ một người nào phán xử vì kết quả đó.
_Cầu mong bạn luôn luôn cảm thấy được yêu thương.
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:19 pm


CHUỔI NGỌC LAM

Pierre đã được ông nội để lại cho một cửa tiệm bán đồ cổ . Trong cái tủ kính nhỏ xíu chàng chất đủ các thứ đồ kì cục: vòng , mề đay đeo vào dây chuyền từ thế kỷ trước, nhẫn vàng, hột bạc, ngọc thạch hoặc ngà chạm trổ, tượng nhỏ bằng sứ .
Buổi chiều mùa đông hôm đó, một em gái đứng áp trán vào tủ kính, trố mắt ngó kỹ từng vật đồ cổ lổ đó, như muốn kiếm một vật gì . Bỗng em ngửng đầu lên, vẽ khoang khoái rồi đẩy cửa bước vô tiệm .
Tiệm tối tăm mà còn bừa bãi hơn ngoài mặt hàng nửa . Có những ngăn tủ muốn sập vì chất quá nặng: hộp đựng nữ trang, súng lục cũ không dùng được nửa, đồng hồ chuông, đèn, còn trên sàn thì chất đống nào là giá để củi trong lò sưởi, đờn măng-đô-lin và những đồ cũ kỹ khó mà phân loại được .
Pierre ngồi ở sau bàn bán hàng . Mặc dầu mới ngoài 30 mà tóc đã hoa râm . Chàng ngó em nhỏ .
Em hỏi :
- thư ông , con có thể coi chuỗi ngọc lam bày trong tủ kính không ạ ?
Pierre kéo tấm màng, lấy chuổi ngọc ra chìa cho em nhỏ . Những viên ngọc lam chiếu rực rở trong bàn tay xanh xao của chàng . Em đỡ lấy , thốt lên lời khen :
- Đẹp quá ! Xin ông gói lại thành một gói đẹp cho con
Pierre lạnh lùng ngó em :
- có ai sai em mua hả ?
- thưa không. Con mua cho chị hai con. Chính chị nuôi nấng con. Từ khi má mất, mới có lể Noel này là chị em con được ở gần nhau. Con muốn tặng chị một món quà đẹp .
Pierre nghi ngờ hỏi :
- Em có bao nhiêu tiền ?
Em cởi khăn mùi xoa ra trút lên bàn mộ nắm bạc cắc, bảo :
- Con đã đập con heo của con ra đấy !
Pierre Richard ngó em, vẻ trầm tư. Rồi chàng có ý tứ cầm chuổi ngọc lam lên, sợ em trông thấy giá tiền . Nói thẳng cách nào cho em biết được ? Cặp mắt xanh đầy tin tưởng của em gợi lại cho chàng một vết thương lòng thời trước .
Chàng quay lưng bảo em :
- Em đợi một chút nhé !
Rồi vừa lúi húi làm một việc nhỏ gì đó , chàng vừa quay lại hỏi :
- Em tên gì ?
- Thưa , Joan Grace.
Khi chàng quay bẳn lại thì trong tay cầm một gói nhỏ bao bằng thứ giấy lụa đỏ và cột bằng một cái băng lụa màu xanh lá cây . Chàng chìa cho em, bảo:
- Này , coi chừng đánh rớt nhé !
Em Joan mĩm cười rạng rở , chạy vụt về nhà . Chàng nhìn theo em, một nổi buồn mênh mông dâng lên trong lòng . Em nhỏ đó và chuỗi ngọc lam khơi lại một vết thương lòng, không bao giờ lành hẳn trong chàng . Tóc em vàng như lúc chín , mắt em xanh như nước biển; mấy năm trước, chàng cũng yêu một thiếu nữ cũng có mớ tóc đó , cặp mắt đó . Chuỗi ngọc lam đã tính để tặng nàng .
Nhưng một chiếc cam nhông trượt bánh trên con đường trơn một đêm mưa , đã làm tiêu tan ước mơ .

Từ đó chàng sống cô độc , ôn lại hoài nổi khổ tâm đó . Chàng ân cần lể độ tiếp khách , nhưng ngoài công việc ra , chàng thấy đời trống rổng vô nghĩa một cách khinh khủng . Lầm lì , không giao thiệp với ai , chàng ráng quên mà không được , nổi thất vọng như sương mù cứ mỗi ngày mỗi dày đặc .
Cặp mắt xanh của em Joan gợi cho chàng hình ảnh người yêu . Vào dịp lễ này , khách hàng tới đông , ai cũng bộc lộ niềm vui , làm cho chàng càng đau lòng . Những khách qua đường bước vào tiệm , chuyện trò sờ mó các món đó , trả giá lăng xăng . Đêm Noel đã khuya rồi , khi người khách cuối cùng bước ra . Pierre Richard thở phào nhẹ nhàng . Thôi thế là qua được ngày lể năm nay . Nhưng chàng lầm .
Cánh cửa thình lình mở ra và một thiếu nữ xong vô . Chàng thấy nhói ở tim: thiếu nữ có vẽ mặt quen quen , nhưng chàng không nhớ rỏ đã gặp ở đâu , hồi nào . Tóc nàng vàng hoe , mắt nàng xanh thẳm . Nàng làm thinh móc trong cái "xắc" ra một gói nhỏ bao vội vàng bằng một thứ giấy lụa đỏ , lại có cả một cái băng lụa màu xanh lá cây đã tháo ra rồi nửa . Và những viên ngọc lam chiếu rực rở trên mặt bàn .
- Chiếc chuỗi này phải của tiệm thầy không ?
Pierre ngước mắt lên nhìn thiếu nữ , nhẹ nhàng đáp :
- phải .
- Phải ngọc thật không ?
- Nhất định rồi . Không phải thứ ngọc quí nhất , nhưng ngọc thật đấy .
- Thầy có nhớ đã bán cho ai không ?
- Bán cho một em gái . Tên em là Joan . Em mua để tặng quà noel cho chị hai của em .
- Giá bao nhiêu ?
Pierre nghiêm mặt đáp :
- Không khi nào tôi cho ai biết giá tiền khách hàng tôi đã trả cho tôi .
- Em Joan chỉ có ít đồng tiêu vặt . Làm sao có đủ tiền mua chuỗi ngọc này ?
Trong lúc đó , Pierre đã vuốt lại kỹ lưỡng tờ giấy lụa , gói lại chuỗi ngọc chàng bảo :
- Em đó đã trả đắt hơn hết thảy các người khác . Có bao nhiêu tiền , em đã đưa tôi hết .
Hai người làm thinh . Cửa hàng hoá tỉnh mịch lạ thường . Bổng từ một giáo đường gần đó chuông bắt đầu đổ , văng vẳng đưa lại . Cái gói nhỏ đặt trên bàn , vẻ thắc mắc dò hỏi trong cặp mắt thiếu nữ , và cãm giác hồi sinh kỳ dị nó dồn dập dâng lên trong lòng Pierre, tất cả những cái đó đều là do tình yêu của một em nhỏ .
- Nhưng tại sao thầy làm như vậy ?
Pierre vừa chìa gói nhỏ đó cho thiếu nữ vừa đáp :
- Hôm nay là ngày Noel . Tôi bất hạnh không có ai để tặng quà . Cô cho phép tôi đưa cô về nhà và chúc cô tại nhà một lễ Noel vui vẻ nhé ?
Thế là trong tiếng chuông đổ hồi , giữa một đám đông vui vẻ , Pierre Richard và một thiếu nữ chàng vẫn chưa biết tên, cùng nhau bước qua một ngày mới đem lại nguồn hy vọng tràn trề trong lòng hai người .

~~~~~~~~~~~~~~~ Chữ Ký ~~~~~~~~~~~~~~~

Áo rách vai vì lòng tri kỷ
Quần thủng đít ý chí kiên cường
Vành mũ cối che đời trai trẻ
Dép cao su dẫm nát mối tình đầu
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:19 pm

Tâm sự con ốc

Nước cạn. Cô bé ra biển mò ốc. Cô đi dạo trên bãi sỏi, gặp một con ốc mượn hồn, lầm lũi, bò ngang. Cô ngạc nhiên ngồi xuống, nhìn con ốc nọ, hỏi:
- Ồ, sao ngươi lại buồn thế kia?
Nghe có người hỏi, ốc lặng lẽ thụt đầu vào chiếc vỏ của mình không buồn trả lời.
Cô bé nhẹ nhàng cầm con ốc nọ đưa lên trước mặt, ngắm nhìn và hỏi lại lần nữa:
- Sao tôi hỏi mà bạn không trả lời?
Ốc ta từ từ thò hai cái râu ra, đưa nguyên cái đầu, rồi thụt vào. Ốc nhè nhẹ trả lời:
- Tôi buồn lắm. Xin đừng hỏi vì sao.
- Nhưng ốc buồn chuyện gì chứ? Tôi có chia xẻ với ốc được không?
- Không được đâu. Nhưng thôi! Họ nói cũng đúng mà. Tôi quả thật là một loài vô dụng, không ích chi. Tôi không biết sao trời lại sinh tôi ra mà làm gì.
- Không đâu, ốc đừng nói vậy. Trời sinh ra cái gì thì cũng có hữu dụng cả.
Ốc ta nhìn cô bé nọ ra vẻ ngờ vực vì lời nói của cô bé. Dường như cô bé hiểu được cái câu hỏi trong đầu của nó. Cô bé chỉ vào một hòn đá san hô cạnh đấy, giải thích:
- Không tin tôi ư? Giả sử hòn đá này nè. Đừng tưởng nó vô dụng nhé. Nó giúp ích rất nhiều đấy. Nó có thể giúp loài người làm thành vôi để xây cất nhà, giúp loài người làm chất vôi để trộn nấu mía đường, giúp loài người làm hòn non bộ, và rất nhiều rất nhiều thứ khác nữa mà tôi không biết. Còn ốc, bạn có ích nhiều hơn viên đá này. Hãy tin tôi đi. Nào bạn tin tôi chứ? Bạn có thể tâm sự với tôi rồi chứ?
Ốc im lặng, gật đầu và từ từ thò nguyên đầu ra khỏi vỏ tâm sự:
Hôm trước tôi đang kiếm ăn cạnh nhà bà ốc bàn tay. Bỗng tôi nghe tiếng động trên mặt nước, hết hồn tôi trốn vào cạnh nhà bà ta. Tôi bị bà ta mắng cho một trận. Bà ta còn kêu cả họ ốc thịt khác ra mắng nhiếc tôi. Bả mắng luôn cả họ nhà chúng tôi. Bả nói rằng tôi cùng giòng họ ốc mượn hồn nhà tôi là đồ vô dụng vì chúng tôi chuyên môn sống nhờ ở đậu nhà người khác. Giòng họ nhà tôi là một loài tạp chủng. Ốc chẳng ra ốc mà tôm cũng chẳng giống tôm. Vỏ ngoài thì ốc mà mình thì nửa cua nửa tôm, không ra thể nào hết. Không ruột, không vỏ. Sống nay không biết ngày mai làm gì. Ăn suốt ngày chỉ biết bò chỗ nọ, bò chỗ kia. Nghe động thì thụt đầu sát vào trong, nhác còn hơn loài thỏ đế.... Nghe bà ốc bàn tay và cả họ nhà ốc thịt chửi, tôi chỉ biết cuối đầu và nghĩ mình đúng thật là một loài vô dụng. Mấy ngày nay tôi cứ nghĩ quẩn. Tính tự tử cho rồi cái thân mượn hồn này. Nhưng tôi lại không đủ can đảm để lấy cái chết, tôi mềm yếu, mỏng manh. Và tôi cứ thế bò miếc bò miếc tính lên cạn để chết khô chết mòn và tôi lại gặp được người tốt bụng như chị.
Cô bé im lặng lắng nghe con ốc nọ tâm sự Lâu lâu cô lại đưa ngón tay mềm của mình vuốt lên hai cọng râu của nó. Nó nhột vội thụt đầu vô và lại bò ra ngoài. Đỗi lâu, cô bé thấy ốc ta lại vui lên, quên đi tìm lấy cái chết. Cô bé cười thầm trong lòng, nói:
- Ốc hãy an tâm. Trời sinh ra cái chi cũng có cái lợi và cái hại cả. Vậy một khi ốc sống thì hãy sống với bản thân của mình. Đừng lo nghĩ đến những lời nói, những dèm pha, những sự chê trách của người khác. Ốc hãy sống cho chính mình vì chính bản thân mình mới thương mình và hiểu mình mà thôi.
Ốc gật gù đầu ra điều hiểu hiết những gì cô bé đã nói. Cô bé đặt nó xuống và nói:
- Hãy ráng sống vui vẻ nhé. Tự hào mình với chính mình. Tôi sẽ trở lại thăm ốc vào ngày này mỗi tháng nhé. Tháng tới tôi muốn thấy ốc vui vẻ và yêu đời hơn nhé.
Nói rồi cô bé bỏ đi. Giờ chỉ còn lại một mình ốc. Ốc cười và vẫy tay chào tạm biệt cô bé.
Nước thủy triều dâng lên xóa tan bóng cô bé, nhưng trong lòng nó vẫn có hình ảnh và bàn tay thật dễ thương của cô bé.
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:20 pm

Phải tha thứ

Tôi đã được dạy dỗ theo một gia phong nghiêm khắc, bất kỳ lỗi nào cũng phải chịu hình phạt. Các cụ cho như vậy là công bằng.
Năm 1921, mới ở trường ra, tôi được bổ làm bác sĩ trong một bệnh viện trị các bệnh truyền nhiễm, tại một miền lạnh lẽo ảm đạm ở Northumberland. Tôi mới tới bệnh viện được mấy ngày thì một tối mùa đông người ta đưa vô một em bé sáu tuổi bị bệnh bạch hầu. Cuống họng em bị nhiều màng làm nghẹt và chỉ có một hy vọng nhỏ nhoi cứu được là mổ khí quản tức thì.
Tôi thiếu kinh nghiệm một cách tai hại, chưa bao giờ làm việc giải phẩu giản dị nhưng quyết định đó cả. Trong gian phòng trống, ánh đèn yếu ớt, tôi rét cóng, run rẩy, gần muốn nôn mửa, nhìn dì phước già và một cô y tá độc nhất, tập sự, còn trẻ, đặt em nhỏ nghẹt thở lên bàn mổ. Tôi lóng cóng cầm con dao mổ cuống họng ứ huyết của em. Càng thấy mình vụng về, tôi càng quyết thành công, cứu em bé gần chết ngạt đó. Sau cùng cặp mắt mờ vì mồ hôi của tôi thấy được khí quản trắng, bóng láng của em. Tôi đục một lỗ và một luồng không khí vô đầy phổi phập phồng, hai lá phổi bị ép phồng lên lần lần và đứa bé đã kiệt sức hồi tỉnh lại. Tôi vội vàng đút một cái ống vô, khâu lại, coi chừng cho người ta đặt em đàng hoàng vào giường, trong cái màn dưỡng khí. Hãnh diện vì thành công, tôi trở về phòng riêng. Bốn tiếng sau, vào lúc hai giờ sáng, tôi chồm dậy. Có tiếng gõ cửa. Cô y tá mặt tái mét, hoảng hốt ấp úng bảo tôi:
- Thưa bác sĩ, mời bác sĩ tới ngay.
Cô có phận sự canh đứa nhỏ, ngủ thiếp đi trên đầu giường nó, lúc tỉnh dậy thì thấy cái ống đã bị tắc. Đáng lẽ theo lời tôi dặn, rút ống ra, hút hết màng nhớt đi, công việc đó bất kỳ y tá nào cũng làm được, thì cô ta hoảng quá, quýnh lên bỏ chạy, lỗi đó không sao tha thứ được. Khi tôi vô tới phòng thì đứa nhỏ đã tắt thở, gắng cách gì cũng không làm cho hồi tỉnh lại được.
Tôi thấy thế là toi một mạng người một cách lãng nhách, thật là một sự mất mát không sao đền bồi được. Nghĩ tới cái nỗi mình thành công như vậy mà chỉ vì sự biếng nhác, ngu xuẩn của một nữ y tá hoảng hốt, hóa ra hỏng hết, tôi giận sôi lên. Nhất định rồi, tai nạn đó sẽ chấm dứt đời y tá của cô ta. Tôi quyết tâm gởi sở y tế trong miền một bản báo cáo để đuổi cô ta và cấm cô hành nghề nữa.
Đêm đó tôi thảo ngay bản phán quyết của tôi, giọng nghiêm khắc cay độc. Rồi tôi cho kêu cô vô, giọng run lên vì giận, đọc lớn tiếng cho cô nghe.
Cô lặng thinh nghe tôi, vẻ mặt thiểu não. Cô gốc gác ở xứ Galles, chưa đầy hai mươi tuổi, gầy yếu, lợt lạt, hơi vụng về, có tật giật giật ở một bên má. Thiếu máu, thiếu ăn, cô vừa xấu hổ, vừa đau khổ, muốn té xỉu.
Cô không tìm cách gỡ tội, muốn gỡ tội, cô có thể viện lẽ rằng làm việc mệt quá. Sau cùng tôi bực mình, la lớn:
- Cô không nói gì cả sao?
Cô lắc đầu, vẻ khổ sở vô cùng. Rồi bỗng cô lí nhí trong miệng:
- Xin bác sĩ tha thứ cho tôi lần này.
Tôi sửng sốt. Ừ, tôi không hề có ý nghĩ đó. Tôi chỉ nghĩ đến việc trừng phạt cô thôi. Tôi trừng trừng ngó cô rồi xẵng giọng, đuổi cô ra, sau cùng tôi ký tên, niêm phong bản báo cáo.
Nhưng cả đêm đó tôi trằn trọc một cách lạ thường. "Xin bác sĩ tha thứ cho tôi lần này." Có một tiếng vang gì vo vo hoài trong đầu tôi, một tiếng thì thầm rằng sự công bình của tôi, và có lẽ mọi sự công bình trên đời này, chỉ là do cái lòng muốn trả thù mà ra thôi. Và tôi phát cáu tự nhủ tôi hoài: "Đừng làm cái trò xuẩn đó!"
Sáng hôm sau tôi lại hộc tủ lấy bức thư ra xé bỏ. Nhiều năm trôi qua. Thiếu nữ có lầm lỡ tai hại đó đã thành y tá trưởng trong một viện nuôi trẻ em quan trọng nhất ở xứ Galles. Trong suốt đời y tá, bà ta đã tỏ ra là một mẫu mực chuyên cần tận tâm. Đầu thế chiến, tôi nhận được tấm hình chụp trong một cái hầm núp tránh bom, trên hình có một người đàn bà khoảng tứ tuần, bận đồng phục y tá trưởng, chung quanh có một bầy trẻ. Bà ta có vẻ mệt nhọc nhưng bọn trẻ đều ngó bà âu yếm tin cậy lắm.
"Xin Chúa tha thứ những tội lỗi của chúng con và chúng con xin tha thứ những người đã có lỗi với chúng con."
Lời cầu nguyện đó rất khó theo. Nhưng người nào thực tâm rán theo được, thì ngay ở cõi trần này, cũng đã được nhận phần thưởng rồi.
( A. J. Cronin)
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:21 pm

Đừng ngại ngùng

Hồi đó tôi học tại một trường trung học Vienne. Anh bạn giỏi nhất lớp là một học sinh mười sáu tuổi có thiên bẩm đặc biệt về mọi phương diện. Rất siêng năng, có cao vọng, rất có giáo dục, đẹp trai, thông minh xuất chúng, hết thảy chúng tôi đều công nhận rằng tiền đồ của anh rực rỡ. Vì vậy chúng tôi mượn tên nhà ngoại giao đại tài Metternich để đặt biệt hiệu cho anh. Có lẽ người ta có thể trách anh một điều là ăn bận bảnh bao quá lúc nào cũng tề chỉnh, quần luôn luôn có nếp mới ủi, cà vạt thắt rất có nghệ thuật.
Những ngày mưa, người tài xế của thân phụ anh lái một chiếc xe lộng lẫy đưa đón anh. Nhưng mặc dầu sống xa hoa như vậy, anh vẫn rất giản dị nên chúng tôi đều quý mến anh.
Một buổi sáng, mọi người ngạc nhiên thấy chỗ ngồi của "Metternich" bỏ trống. Tới bữa trưa người ta mới cho hay tại sao. Thân phụ anh là một nhà lý tài ai cũng biết tiếng mới bị bắt đêm trước. Công việc làm ăn của ông là một vụ lường gạt đại quy mô. Chỉ hôm trước hôm sau mấy ngàn người nghèo khó cực khổ ky cóp trong bao lâu bỗng bị bóc lột hết ráo. Các báo hằng ngày luôn luôn ham bêu xấu thiên hạ, đăng những tít to tướng làm rùm beng vụ đó lên, in hình thủ phạm và cả hình gia đình thủ phạm nữa trong bài tường thuật.
Chúng tôi hiểu anh bạn đáng thương đó tại sao nghỉ học rồi. Nhục nhã quá, anh không dám nhìn mặt chúng tôi. Chỗ ngồi của "Metternich" bỏ trống hai tuần lễ, trong hai tuần đó báo chí vẫn tiếp tục rêu rao bêu xấu.
Rồi tới tuần lễ thứ ba, một buổi sáng, cánh cửa mở ra và "Metternich" bước vô. Anh cúi đầu xuống, đi lại chỗ ngồi, mở sách ra và gục đầu đọc liền. Suốt hai giờ học anh không hề ngước mắt lên tới một lần.
Nghe tiếng kiểng, chúng tôi ào ào túa ra hành lang để nghỉ học mười phút. "Metternich" ra trước chúng tôi, quay lưng lại chúng tôi và đứng trước một cửa sổ, cô độc, bề ngoài có vẻ chăm chú ngó kẻ qua người lại ở ngoài đường. Chúng tôi biết rằng anh làm cái bộ dữ dằn, nan du như vậy chỉ để tránh cặp mắt của chúng tôi thôi. Anh đứng một mình trong cái xó của anh.
Chúng tôi bỗng nhiên mất vui, thấu nỗi cô độc ghê gớm của anh. Chúng tôi biết rõ rằng anh bạn đáng thương đó đương chờ một cử chỉ thân ái của chúng tôi. Nhưng chúng tôi rụt rè, ngại ngùng không tiến lại gần anh, không biết tỏ thiện cảm với anh cách nào để khỏi chạm lòng tự trọng của anh. Chúng tôi hèn nhát, chần chừ hoài, không dám bước bước đầu.
Trong khi còn ngại ngùng do dự không biết nên có thái độ ra sao thì kiểng lại đánh, thế là hết giờ ra chơi. Nghe tiếng kiểng, "Metternich" quay phắt lại, chẳng nhìn chúng tôi, vội vã về lớp. Nhăn nhó, bực tức, môi nhợt nhạt, anh ngồi vào bàn rồi lại cúi gầm đầu vào cuốn sách. Tan học buổi sáng, anh hấp tấp ra về liền.
Chúng tôi cảm thấy khó chịu về sự nhút nhát của mình, cùng nhau tìm cách cứu vãn. Nhưng đã quá trễ. Cơ hội đã bỏ lỡ, không còn trở lại nữa. Sáng hôm sau chỗ ngồi của anh bạn chúng tôi lại bỏ trống. Chúng tôi kêu điện thoại về nhà anh thì hay rằng anh không có nhà. Tội nghiệp anh, ở trường về, anh thưa với má rằng anh bỏ học. Và ngay tối hôm đó anh rời kinh đô (tức Vienne), lại một thị trấn nhỏ, xin vô làm công trong một nhà bán thuốc. Từ đó chúng tôi không gặp lại anh nữa.
Nếu anh tiếp tục học thì chắc chắn anh em không ai theo kịp được anh. Hiển nhiên là tại chúng tôi ngần ngại, do dự, không biết ngỏ ít lời an ủi anh mà lúc đó anh rất cần, nên anh mới phá ngang làm hại tương lai của anh như vậy. Buổi sáng đó, chỉ cần một lời thiện cảm, một cử chỉ âu yếm thôi là anh đủ sức để vượt khỏi cảnh khốn khổ của anh. Mà chúng tôi không tỏ chút tình thân với anh, an ủi anh, không phải là tại chúng tôi thiếu hiểu biết, hoặc lãnh đạm, hoặc xấu bụng. Không. Chỉ tại chúng tôi thiếu can đảm. Rất nhiều khi chúng ta thiếu can đảm nên không tìm được lời thích hợp để nói đúng lúc. Đành rằng, lại hỏi chuyện một người lòng tự trọng đương bị thương tổn kịch liệt là một việc khó khăn, tế nhị đấy. Nhưng kinh nghiệm lần đó đã cho tôi bài học này là đừng bao giờ do dự, cứ nên theo
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:21 pm

Giai đoạn đẹp nhất trong cuộc đời

Đó là ngày mười lăm tháng sáu, còn hai ngày nữa là tôi sẽ bước sang tuổi 30. Tôi có cảm giác lo lắng khi bước vào độ tuổi “tam thập nhi lập” và sợ rằng những năm tháng đẹp nhất trong cuộc đời đang xa dần.
Tôi vẫn thường tập thể dục ở một công viên gần nhà vào mỗi buổi sáng. Ở đó tôi có dịp làm quen người bạn già Nicholas, ông ta đã 79 tuổi. Hôm đó, khi gặp tôi ông bảo rằng trông tôi không vui vẻ như mọi ngày và đoán rằng tôi đang có chuyện buồn.
Tôi tâm sự với ông rằng tôi đang cảm thấy lo lắng khi sắp bước sang tuổi 30. Tôi tự hỏi làm thế nào để tôi có thể quay trở về những giai đoạn đẹp nhất trong cuộc đời. Vì thế tôi hỏi ông: “Khi nào là giai đoạn đẹp nhất trong cuộc đời ông?”. Không chút ngập ngừng, Nicholas trả lời: “Này Joe, đó là câu hỏi của triết học và đây là câu trả lời của tôi". Rồi ông nói:
Khi tôi là một đứa trẻ sống ở nước Áo, được bố mẹ yêu thương, chăm sóc thì đó là giai đoạn đẹp nhất trong cuộc đời tôi. Khi tôi đến trường và được học những điều ngày nay tôi biết thì đó là giai đoạn đẹp nhất trong cuộc đời tôi.
Khi tôi tìm được việc làm đầu tiên, có trách nhiệm và quyền lợi với những việc mình làm thì đó là giai đoạn đẹp nhất trong cuộc đời tôi. Khi tôi gặp được vợ tôi và khi chúng tôi yêu nhau thì đó là giai đoạn đẹp nhất trong cuộc đời tôi.
Chiến tranh thế giới lần thứ hai xảy ra, tôi và vợ tôi phải rời khỏi nước Áo để được an toàn. Khi chúng tôi được bên nhau an toàn trong một chuyến tàu đi Bắc Mỹ thì đó là giai đoạn đẹp nhất trong cuộc đời tôi.
Khi chúng tôi bắt đầu một gia đình mới thì đó là giai đoạn đẹp nhất trong cuộc đời tôi. Khi tôi trở thành một người cha trẻ và được nhìn thấy đứa con của mình lớn lên hàng ngày thì đó là giai đoạn đẹp nhất trong cuộc đời tôi.
Joe à, và bây giờ khi tôi đã 79 tuổi, tôi có sức khỏe, tôi cảm thấy cuộc đời vẫn đẹp và điều đặc biệt là tôi vẫn còn yêu vợ tôi như lúc chúng tôi gặp nhau lần đầu thì đó là giai đoạn đẹp nhất trong cuộc đời tôi.
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:22 pm

Câu chuyện cát đá

Một cô gái nọ vì buồn phiền chuyện gia đình nên đem hai đứa con nhỏ về nhà cha mẹ để ở. Cô ta khóc kể than thở với mẹ:
- Con thực sự hết sống nổi với hắn ta rồi. Thà là sống một mình như vậy nuôi hai đứa con còn sướng hơn. Lúc nào trong nhà cũng có chuyện gây gổ. Cứ như thế thì hai đứa bé ngày nào cũng chứng kiến những điều không tốt, lớn lên sẽ bị ảnh hưởng xấu.
Người mẹ nhìn cô con gái nhẹ nhàng nói:
- Con à. Gia đình nào mà không có những chuyện xích mích bất hòa. Trời còn có mưa có nắng huống gì con người lúc giận lúc vui. Nếu con sợ mấy cháu bị ảnh hưởng không tốt thì hai vợ chồng nên thông cảm và nhẫn nhịn nhau chứ đâu phải giải quyết như thế. Hãy nhớ lại xem, cha mẹ đâu có ép duyên con đâu. Chính con đã từng yêu thương nhung nhớ, chính con đã từng thề non hẹn biển. Còn nhớ không con?
Cô con gái vừa khóc vừa trả lời với giọng bực mình:
- Hồi đó con bị lầm vì chưa có kinh nghiệm. Bây giờ con đã khôn hơn và trưởng thành rồi. Trên đời này đâu phải chỉ mình hắn là đàn ông.
Người mẹ vẫn nhẫn nại khuyên con:
-Con ơi. Con cho rằng hai đứa cháu ngoại của mẹ sống không cha là tốt và không bị ảnh hưởng xấu sao con? Ngày xưa cha mẹ mà có những suy nghĩ như con hôm nay thì con đã không biết cha hay mẹ mình là ai đó con ơi. Vợ hoặc chồng thì ai cũng có thể tìm người khác, nhưng hai đứa con của con suốt đời cũng chỉ có một người cha và một người mẹ mà thôi con ạ. Trẻ thơ mà phải chịu cuộc sống mồ côi, dù mồ côi cha hay mẹ. Đó là một điều bất hạnh lớn đối với trẻ thơ. Chỉ vì những tự ái nhỏ nhen của mình mà con đành bắt hai đứa con của chính mình gánh chịu sự bất hạnh này hay sao?
Nhân lúc ngoài trời đang cơn mưa nặng hạt. Người mẹ chỉ cho cô con gái:
- Con gái của mẹ hãy nhìn xem. Nơi vườn cà ngoài kia, con gà mái đang xòe rộng hai cánh hứng chịu cơn mưa gió bão bùng để ấp ủ cho đàn con. Một con gà mẹ mà còn sẵn sàng chịu đựng những gió mưa cuộc đời cho đàn con được yên ấm. Mà con gái của mẹ chẳng chịu đựng nổi những bất hòa giữa vợ chồng để bắt hai đứa con của chính mình phải hứng chịu bất hạnh cuộc đời sao con. Những xích mích phiền muộn trong cuộc sống vợ chồng chưa đáng để gọi là gió bão cuộc đời và nhẫn chịu những điều đó cũng chưa đáng để gọi là sự hy sinh cao cả của lòng mẹ thương con đâu con ạ. Hãy bình tâm suy nghĩ kỹ lại đi con gái yêu thương của mẹ.
Nghe lời mẹ khuyên cùng nhìn hình ảnh gà mẹ chịu đựng cơn mưa gió che chở cho đàn con, cô con gái vui vẻ đem hai đứa con trở về với gia đình. Và từ đó gia đình cô ta, vợ chồng con cái sống yên vui hạnh phúc trong yêu thương và thông cảm.
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:23 pm

Tình yêu

Nếu ta yêu một người mà người đó không yêu lại mình, hãy cứ dịu dàng với bàn thân vì ta không làm điều gì sai trái cả. Tất cả chỉ vì tình yêu đã không chọn chỗ dừng nơi trái tim người ấy mà thôi.
Nếu một người nào đó yêu ta nhưng ta lại không yêu người ấy, hãy tôn trọng điều đó vì tình yêu đã đến gõ cửa trái tim ta, nhưng hãy nhẹ nhàng từ chối nhận món quà mà mình không thể đáp lại. Đừng nhận, để không gây đau khổ.
Cách ta cư xử với tình yêu chính là cách ta cư xử với chính mình, mọi con tim điều có cùng cảm nhận về nỗi đau và niềm hạnh phúc ngay cả khi cách sống và con đường chúng ta đi có khác nhau.
Nếu ta yêu một người và họ cũng yêu ta, nhưng rồi tình yêu lại ra đi, thì cũng đừng nên níu kéo hay đổ lỗi mà hãy để nó ra đi. Mỗi lí do điều có ý nghĩa riêng của nó. Và rồi ta sẽ hiểu. Hãy nhớ rằng ta không lựa chọn tình yêu, mà là tình yêu lựa chọn ta.
Tất cả những gì chúng ta thực sự có thể làm là hãy đón nhận tình yêu với tất cả những điều kì diệu của nó khi tình yêu đến. Khi tình yêu ngập tràn trong tâm hồn ta, hãy cảm nhận từng hơi thở của nó ; nhưng rồi hãy dang rộng tay để cho nó ra đi,một khi tình yêu đã muốn thế.
Hãy mang tình yêu đến cho người đã làm sống lại tình yêu trong ta, mang đến cho những ai thiếu thốn tình cảm trong tâm hồn,mang đến cho thế giới xung quanh mình bằng mọi cách mà ta có thể làm được.
Có những người đang yêu đã sai lầm, sống một cuộc sống không tình yêu lâu ngày, họ cho rằng tình yêu chỉ là một nhu cầu. Họ cho rằng con tim là một chỗ trống mà tình yêu có thể lấp đầy, họ bắt đầu nhìn tình yêu như là một điều sẽ phải đến với mình hơn là một điều xuất phát từ chính bản thân họ. Họ quên đi điều kì diệu nhất của tình yêu, đó là -tình yêu là một món quà - mà chỉ có thể đâm chồi nảy lộc khi được trao tặng đi. Hãy nhớ lấy điều này và giữ gìn nó trong tim mình.

Mãi mãi tình yêu là một điều bí mật . Hãy tận hưởng niềm hạnh phúc khi tình yêu đến ngự trị trong ta dù chỉ trong một khoảnh khắc nào đó của cuộc đời .
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:24 pm

Nụ cười

Một nụ cười không làm mất mát gì cả, nhưng lại ban tặng rất nhiều.
Nó làm giàu có những ai đón nhận nó mà không làm nghèo đi người sinh ra nó.
Nụ cười chỉ nở trên môi trong khoảnh khắc phù du, nhưng ký ức về nó đôi khi tồn tại cả một đời.
Người dù giàu sang đến đâu đi nữa cũng cần đến nụ cười, và người dù nghèo hèn cùng tột cũng sẽ được nụ cười làm cho trở nên giàu có.
Nụ cười nuôi dưỡng hạnh phúc trong gia đình, gầy dựng thiện ý trong làm ăn, và làm lớn mạnh mối tương giao trong tình bạn, mang đến sự thư giãn những khi ta mỏi mệt, niềm hi vọng những khi tuyệt vọng và ánh sáng những khi ta tăm tối trong muộn phiền.
Nụ cười, cũng như tình yêu, là cái không thể mua bán vay mượn, hay thậm chí đánh cắp từ người khác. Bởi vì, khi đó, nó chỉ là cái gì đó khiên cưỡng và vô nghĩa.
Có những người không bao giờ nở một nụ cười với bạn. Không hề gì, bạn cứ trải lòng mình ra và tặng họ nụ cười của bạn. Họ là những người không còn nụ cười để cho, vì lẽ đó, họ chính là những người cần nụ cười của bạn hơn ai hết.
Hãy tươi cười với mọi người. Chúng ta chẳng những không mất gì cả, mà trái lại, sẽ nhận được rất nhiều.
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:24 pm

Sơ sót hoàn hảo

Ông ngoại tôi là thợ mộc. Trong đợt trường tôi quyên góp cho trẻ em mồ côi Trung Quốc, ông đóng các thùng gỗ đựng quần áo chuyển đi. Ông rất hứng thú với công việc này vì tính ông tôi rất thương người.
Nhưng không may, khi về nhà, ông không tìm thấy kính của ông đâu. Suy nghĩ mãi, cuối cùng ông cũng nhận ra điều gì đã xảy ra chi chiếc kính của mình. Khi ông đóng thùng, chắc chiếc kính đã tuột ra khỏi túi áo và rơi vào bên trong một trong những chiếc thùng - giờ đây đã được niêm phong.
Thế là chiếc kính mới của ông ngoại lên đường sang Trung Quốc ! Ông bực lắm vì ông đã mua chiếc kính đó với giá 20 đôla, trong khi gia đình thì nghèo và ông có đến 6 đứa con nhỏ. “Trời đất ơi ! Mình đã bỏ công ra làm giúp người khác. Vậy mà cuối cùng lại thế này đây, chẳng ai giúp được mình !” – ông nhủ thầm.
Vài tháng sau, ông hiệu trưởng trường trẻ mồ côi ở Trung Quốc – nơi nhận quà quyên góp - được đến thăm trường tôi. Ông hết lời cảm ơn chúng tôi vì quần áo cho trẻ mồ côi. Rồi ông cũng phát biểu:
- Tôi cũng hết sức cảm ơn các bạn vì chiếc kính các bạn gửi cho tôi lần trườc. Vừa trước đó, chiếc kính cũ của tôi bị vỡ và tôi rất tuyệt vọng vì không thay được tròng kính, do hàng hóa khan hiếm ở đất nước nước tôi vào thời điểm đó. Tôi không nhìn rõ được và thường xuyên nhức đầu. Thế rồi các thùng quần áo các bạn gửi đến và khi mở ra, chúng tôi thấy chiếc kính.
Mọi người chăm chú lắng nghe. Ông hiệu trưởng nói tiếp :
- Các bạn ạ, khi tôi thử đeo kính vào, thật may mắn, tôi nhìn mọi vật đều rõ ràng ra, như thể nó được làm riêng cho tôi vậy. Tôi rất biết ơn các bạn về chiếc kính.
Mọi người đều vui vì chuyện chiếc kính dù ai cũng bối rối : chiếc kính không nằm trong danh sách nhưng món quà được gửi đi Trung Quốc. Mọi người nghĩ rằng ông hiệu trưởng đã nhầm và chiếc kính đó là một nhà thờ khác gửi. Lúc đó, tôi thấy ông ngoại ngồi ở băng ghế sau cùng, kín đáo lau nước mắt. Ông, một người thợ mộc bình thường, đã nhận ra rằng Tạo Hóa đã cậy nhờ ông một việc đặc biệt, theo một cách đặc biệt nhất.
Có những sự việc chúng ta tưởng như không may xảy ra, nhưng cũng có thể nó được sắp đặt để xảy ra như vậy - sắp đặt một cách có ý nghĩa.
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:25 pm

Hãy cám ơn

Hãy cảm ơn vì bạn chưa có tất cả những thứ bạn muốn. Vì nếu bạn có rồi thì bạn còn có gì để trông chờ và hy vọng nữa đâu.
Hãy cảm ơn vì còn nhiều điều bạn chưa biết. Vì nếu bạn biết hết rồi thì bạn chẳng còn gì để học hỏi nữa sao?
Hãy cảm ơn những lúc khó khăn. Vì nếu không có một lúc khó khăn thì liệu bạn có trưởng thành được không?
Hãy cảm ơn vì bạn còn có những nhược điểm. Vì nếu không còn nhược điểm gì thì bạn sẽ chẳng còn cơ hội để tiến bộ, để cải thiện bản thân.
Hãy cảm ơn những thử thách. Vì nếu không có thử thách nào thì liệu cái gì có thể xây dựng nên sức mạnh và cá tính của bạn?
Hãy cảm ơn những lỗi lầm bạn đã có. Vì nếu bạn không có lỗi lầm gì thì cái gì sẽ dạy cho bạn những bài học đáng giá như thế đây?
Hãy cảm ơn những khi bạn mệt mỏi. Vì nếu bạn không khi nào mệt mỏi tức là bạn không làm việc gì hay sao?
Thật là dễ nếu cảm ơn những thứ tốt đẹp, nhưng cuộc sống bao giờ cũng tạo cơ hội mới cho mọi người cảm ơn cả những thứ chưa hoàn hảo nữa. Suy nghĩ luôn có thể chuyển tiêu cực thành tích cực. Nếu bạn biết cách biết ơn những thứ rắc rối của bạn thì chúng có thể giúp ích nhiều cho bạn đấy!
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:26 pm

Lắng nghe tiếng thì thầm

Một giám đốc trẻ tuổi phóng chiếc xe hơi thể thao đời mới hiệu Jaguar khá nhanh qua khu phố bên cạnh. Anh dòm chừng bọn trẻ con có thể bất ngờ lao qua từ chỗ đậu xe và anh giảm tốc độ vì nghĩ hình như vừa thoáng thấy bóng người.

Khi xe anh chạy qua, không có bóng đứa trẻ nào. Nhưng bất ngờ, một viên đá bay thẳng vào cánh cửa xe. Anh thắng gấp và lùi xe về chỗ viên đá bay ra.
Anh nhào khỏi xe, chộp lấy thằng nhóc đang còn đứng đấy và quát to: “Mày nghĩ mày đã làm gì hả nhóc?”

Cơn nóng giận càng bốc lên: “Xe này là xe mới và viên đá của mày sẽ tốn bộn tiền đấy con ạ. Tại sao mày chơi thế hả?”
“Anh ơi, làm ơn. Em xin lỗi nhưng em không còn cách nào khác” – Cậu bé van xin – “Em phải ném đá vì không ai chịu dừng lại cả…”

Nước mắt chảy dài xuống cằm cậu bé khi cậu nhìn quanh bãi đậu xe. “Kia là anh trai của em” – cậu nói - “Anh ấy ngã khỏi xe lăn nhưng em không thể nào bế anh ấy vào lại được”.
Sụt sịt khóc, cậu bé năn nỉ chàng giám đốc: “Anh có thể làm ơn giúp em đưa anh ấy vào lại xe được không ạ? Anh ấy đã bị thương mà anh ấy nặng quá đối với em”.
Nghe thế, chàng giám đốc nuốt cơn giận vào lòng. Anh đã giúp chàng trai tật nguyền lên xe lăn, lấy khăn tay lau những vết trầy xước và kiểm tra cẩn thận xem mọi việc đã ổn chưa.
“Cám ơn anh và cầu Chúa phù hộ cho anh” – cậu bé nói với giọng đầy biết ơn. Chàng giám đốc nhìn theo dáng cậu bé đang đẩy chiếc xe lăn đi xa dần.
Đoạn đường anh trở lại với chiếc xe hơi đắt tiền của mình sao bỗng trở nên dài đến thế. Và anh đã không sửa lại cánh cửa xe bị hỏng kia. Anh muốn giữ lại bằng chứng ấy để nhắc mình đừng đi qua cuộc đời nhanh quá đến nỗi ai đó phải ném đá mới mong được mình chú ý.
Luôn có những tiếng thì thầm trong tâm hồn của bạn. Đôi khi bạn chẳng có thời gian để lắng nghe. Và đây là lựa chọn của bạn: Hoặc hãy lắng nghe… hoặc chờ đến khi gặp một hòn đá!
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:26 pm

Bó hoa và tấm thiếp

Tuổi 40, chị vẫn sống độc thân. Mấy đứa thanh niên trong cơ quan gọi chị là "bà cô vui tính", chị chỉ cười. Chiều chiều, chị vẫn mải miết đạp xe về nhà. Thú vui duy nhất của chị là nấu mấy món ăn ưa thích rồi nghe nhạc cho đến khi đi ngủ. Chị tốt nghiệp đại học, rồi làm luận án tiến sĩ, rồi bao nhiêu công việc ở cơ quan như hút hết tâm trí của chị.
Tuổi trẻ vùn vụt trôi qua, và thấp thoáng trên khuôn mặt chị đã có những nét già nua của năm tháng. Tóc chị bắt đầu xơ ra khiến chị phải đi ép tóc, rồi đôi lần chị đã phải nhuộm lại để che đi những sợi bạc đã bắt đầu lốm đốm. Trên đuôi mắt đã bắt đầu có vết rạn chân chim.
Đêm, khi nằm vò võ một mình, chị cũng ước ao có một người đàn ông như chị từng tưởng tượng đến với chị. Chị cũng khát khao một mái ấm gia đình có tiếng trẻ nô đùa, có giận hờn trách móc... Nhưng đàn ông chỉ ngưỡng mộ học thức và sức làm việc của chị chứ không đến gần chị, cũng chẳng có một cử chỉ nào tỏ ra họ thích chị.
Bằng linh cảm của người phụ nữ, chị hiểu được điều ấy. Nhưng phụ nữ khi muốn chứng tỏ mình không hề yếu thế, họ thường tỏ ra cao ngạo. Chị cũng vậy. Sau giờ làm việc chị ra khỏi cơ quan với vẻ vội vã lắm, nhưng thực ra chỉ đi khuất con phố chị lại đi thật chậm. Về nhà cũng không biết làm gì. Rồi chị cũng kể bóng gió rằng, tối nay chị có một cuộc hẹn, hay ngày mai có một anh bạn từ Sài Gòn ra... Chúng tôi đều hiểu cả nhưng lặng thinh để chị khỏi nhận ra.
Thế rồi gần đến ngày 8.3, bọn thanh niên ở cơ quan tíu tít với trò tặng hoa, quà... rồi đi chơi. Bỗng nhiên chúng tôi nhớ đến chị, rằng gần 10 năm qua ở cơ quan cứ đến ngày 8.3 chị chẳng bao giờ được nhận hoa. Thế rồi chúng tôi nghĩ ra một cách.
Bưu điện Hà Nội nhận đưa hoa đến tận địa chỉ người nhận. Chúng tôi viết một tấm thiếp bằng nét bút đàn ông thật khỏe khoắn với lời lẽ cũng rất chân tình: "Gửi tới Uyên Ly lời nhắn gửi từ trái tim...".
Buổi sáng ngày 8.3, chúng tôi làm việc trong tâm trạng thật hồi hộp. Thế rồi nhân viên bưu điện cũng xuất hiện, trên tay ôm một bó hoa, người nhận Uyên Ly. Chị ký lên tờ biên nhận tay vẫn còn run run. Tất cả chúng tôi đều làm ra vẻ ngạc nhiên và chúc mừng chị. Nhìn chị trẻ lại tới 10 tuổi, đôi mắt ngời lên.
Một đứa tinh nghịch nhất đánh bạo hỏi chị: "Hoa của ai gửi cho chị đấy?". Chẳng một chút nghi ngờ chị trả lời: "Anh ấy gửi cho chị từ tận Sài Gòn. Mấy năm rồi anh ấy mới dám tặng hoa cho chị...".
Chiều chị về sớm hơn thường lệ. Chị ôm bó hoa, đi rất nhanh. Có lẽ rất lâu rồi chị mới hạnh phúc như vậy, chúng tôi nghĩ thế.
Đêm, chị cắm bó hoa vào bình, rồi lặng lẽ ngồi trong góc phòng. Có người đàn ông nào gửi hoa cho chị đâu. Chị nhận ra điều đó ngay khi nhận bó hoa.
Chị gọi điện cho tôi vào tối ngày 9.3, có lẽ chị cho tôi là đứa đáng để tâm sự nhất: "Cảm ơn các em đã nghĩ đến chị, nhưng tấm thiếp...".
Nói đến đó chị khóc.
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:26 pm

nhỏ và lớn

đầu kì 2 năm học thứ 3, để xả hơi sau kì thi căng thẳng và xua bớt nỗi buồn trĩu nặng trong lòng, tôi quyết định theo xe hàng của anh tôi , từ HP vào HÀ TĨNH , khi xe dừng lại để giao hàng , anh lái xe của công ty anh tôi trong khi đứng chờ bốc hàng, đã nhặt lên một cái vòng bằng sắt ở gốc cây, có lẽ ai đó sửa máy và bỏ đi vì không dùng được nữa.
tôi ngạc nhiên hỏi anh nhặt cái đó làm gì? anh bảo để lát nữa cho cái người bốc hàng thuê, anh nói "mình có cơm ăn thì cũng mong cho người ta có cháo !" (vì anh thấy người ấy lam lũ quá ), nhưng khi anh đưa cho thì người ấy lại không lấy và ném sang vệ đường, một thoáng ngạc nhiên, anh nhặt lại chiếc vòng sắt và chúng tôi lên xe đi tiếp...được một quãng anh cho xe đi chậm lại và đưa cái vòng sắt cho 1 cô thu mua sắt vụn trông cũng rất lam lũ vất vả...
giá trị của cái vòng sắt thật nhỏ nhưng tôi thấy ở anh một tấm lòng nhân hậu, bao dung đẹp đẽ , đáng để học tập phải không các bạn!
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:27 pm

MÓN QUÀ GIÁNG SINH

Đó là đêm cuối cùng trước ngày lễ giáng sinh.Tôi vội vã đến siêu thị để mua vài món quà còn lại mà trước đó đã không đủ thời gian để mua.Trong siêu thị lúc ấy rất đông đúc, người ta đang xếp hàng rồng rắn ở quầy tính tiền. Nhìn cảnh tưởng đó, tôi bắt đầu tự than vãn với mình rằng việc mua sắm rồi sẽ kéo dài lê thê trong khi còn rất nhiều việc đang chờ tôi ở nhà...
" Năm qua tháng tới, lễ giáng sinh càng trở thành một sự kiện gì đó đầy ồn ào náo nhiệt và phiền toái. Tôi chỉ ước sao mình được nằm dài ra ngủ và chỉ thức giấc sau tất cả những náo nhiệt phiền toái ấy..."
Dù vậy tôi cũng cất bước tới khu bán đồ chơi, rồi không dứt lời ta thán về giá cả các món hàng, tự hỏi liệu bọn trẻ có thật sự cảm thấy vui thích khi chơi đùa với những thứ đồ chơi đắt tiền đến thế không. Chợt tôi chú ý đến một cậu bé con khoảng 5 tuổi tay đang ôm chặt một con búp bê vào ngực.Cậu không ngừng vuốt ve mái tóc búp bê, gương mặt trông thật buồn.Tôi ngạc nhiên không biết một con búp bê như vậy dành cho ai. Cậu bé quay sang bà lão đứng cạnh:
" Bà ơi, cháu không đủ tiền thật sao bà?"
Tiếng bà lão đáp lại:
" Bé con này, cháu biết rõ là cháu chẳng đủ tiền mua con búp bê này mà."
Rồi bà lão bảo cậu bé đứng đợi trong chốc lát để bà đi ngó quanh quất ở vài quầy hàng khác xem có thứ gì đó thích hợp hơn không. Đoạn bà nhanh chóng bỏ đi. Chú bé vẫn giữ chặt con búp bê trong tay. Tôi tiến về phía cậu bé:
" Vậy cháu muốn tặng con búp bê này cho ai?"
" Đây là con búp bê mà em gái của cháu thích nhất và rất muốn có trong dịp giáng sinh này đấy.Em cháu tin chắc rằng ông già Noel sẽ mang nó đến và tặng cho em cháu"
Tôi đáp lời cậu bé rằng cuối cùng ông già Noel có lẽ sẽ mang quà tặng này đến, và vì vậy chú chẳng việc gì phải lo lắng như thế. Nhưng chú đáp lại lời tôi bằng một giọng thật buồn:
" Không đâu, cô ơi, ông già Noel chẳng thể nào đem quà giáng sinh đến được tận nơi mà hiện nay em cháu đang ở đâu. Cháu phải đưa búp bê cho mẹ để mẹ trao cho em cháu khi mẹ đi đến đấy"
Mắt cậu thật buồn khi thốt lên những lời ấy.
" Em cháu đã lên đường về với chúa, Bố bảo rằng chẳng bao lâu nữa mẹ cũng sẽ đi gặp Chúa.Vì vậy cháu nghĩ mẹ có thể đem con búp bê này đến cho em cháu."
Tôi lặng người đi trong chốc lát, tim tưởng chừng như ngừng đập.Cậu bé ngước lên nhìn tôi:
" Cháu đã bảo bố khuyên mẹ đừng đi vội và hãy đợi cho đến khi cháu từ siêu thị trở về "
Nói đoạn cậu bé chìa cho tôi xem một tấm hình rất dễ thương chụp ảnh cậu đang cười thật tươi.
" Cháu cũng muốn mẹ đem tấm hình này theo để mẹ không bao giờ quên cháu. Cháu yêu mẹ lắm và cháu luôn mong ước mẹ sẽ không bao giờ rời xa cháu nhưng bố bảo rằng mẹ phải đi với em."
Cậu bé lại lặng lẽ nhìn con búp bê với đôi mắt rất buồn.Tôi nhanh chóng móc ví, lấy ra vài tờ giấy bạc:
" Nào chúng ta cùng thử kiểm tra lại xem sao, biết đâu cháu sẽ có đủ tiền?"
" Vâng ạ, cháu cũng mong là cháu có đủ tiền"
Tôi nhét mấy tờ giấy bạc vào số tiền của cậu bé và chúng tôi bắt đầu đếm. May quá, đã có đủ tiền để mua búp bê, thậm chí còn thừa ra một ít.Cậu bé bảo tôi:
"Cám ơn chúa đã cho cháu đủ tiền"
Cậu bé lại nhìn tôi;
" Hôm qua, trước khi đi ngủ cháu đã cầu chúa cho cháu đủ tiền mua con búp bê này để mẹ cháu có thể đem tới cho em cháu. Vậy là chúa đã nghe lời cầu nguyện của cháu."
" Cháu cũng muốn có đủ tiền để mua một bông hồng trắng cho mẹ nữa, nhưng cháu lại không dám đòi hỏi quá nhiều nơi chúa.Nhưng ngài đã ban cho cháu đủ tiền để mua cả búp bê lẫn hoa hồng.Cô biết không, mẹ cháu yêu hoa hồng trắng lắm"
Vài phút sau bà lão quay lại.Tôi từ biệt hai bà cháu và tiếp tục đẩy chiếc xe chở hàng đi.Tôi hoàn tất việc mua sắm
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeSun Oct 02, 2011 4:31 pm

Những bài học của các nhà kinh doanh (tôi rất tâm đắc bài này, vì nó cũng đã cho tôi 1 bài học quý báu để trở nên như bây giờ,)

Một nhà kinh doanh người Ạnh kể rằng.
Vào năm 1969, tôi dành toàn bộ tài sản để mở một cửa hàng thực phẩm nhỏ. Khoảng một tuần sau ngày khai trương, tôi đang đứng ở lối ra vào thì một bà khách giận dữ đi đến và nói : " Hộp rượu trứng này mua ở cửa hàng ông bị chua". Tôi đón lấy hộp rượu nặng nửa cân mở ra nếm thử thấy chẳng làm sao cả.
- Bà nhầm rồi rượu được đấy chứ.
Rồi để chứng mình là bà ta sai thực sự, tôi dấn thêm :
- Tuần vừa rồi chúng gói bán 300 hộp và chỉ có mình bà là người duy nhất phàn nàn.
Bà khách nổi khùng lên đòi lại tiền và tuyên bố sẽ không bao giờ trở lại mua hàng tại đây nữa.
Đêm đó, đầu óc tôi bị ám ảnh sự việc trên đấy. Ngẫm kỹ lại, tôi đã nhận thấy mình phạm sai lầm. Đã không lắng nghe bà khách, tôi lại còn thách thức và làm nhục bà ta bằng việc dẫn ra 300 khách hàng không phàn nàn về món rượu trứng của tôi.
Sự việc này đã tác động rất lớn tới cuộc đời doanh nghiệp của tôi. Tôi đã rút ra được 2 bài học và quyết định khắc chúng vào phiến đá nặng 6.000 cân Anh đặt trước cửa hàng, nơi hàng tuần 100.000 khách hàng có thể trông thấy. Chúng tôi gọi nó là "hòn đá cam kết". Trên đó khắc 2 điều luật :
"Điều 1 : Khách hàng luôn luôn đúng.
Điều 2 : Nếu khách hàng sai, hãy xem lại điều 1" .
Việc áp dụng những nguyên tắc này đã giúp tôi mở rộng kinh doanh từ một cửa hàng 300 m2 thành một cửa hàng 30.000m2, cửa hàng thực phẩm lớn nhất thế giời với mức doanh thu đạt 100 triệu đô le.
Ngày nay chúng tôi thực sự vui mừng khi khách hàng đến phàn nàn. Chúng tôi coi họ là nhưng người bạn, bởi vì chính họ đã giúp chúng tôi có cơ hội phát triển.
Những khách hàng "không phàn nàn" có thể họ không bao giờ trở lại mua hàng nữa.
Chúng tôi thấm nhuần tinh thần phục vụ khách, ngay khi tuyển những người bán hàng. Đức tính hàng đầu là thái độ tốt, rồi mới đến kinh nghiệm, trình độ, quá trình đào tạo, học vấn hoặc diện mạo. Thường thường phải phỏng vấn từ 15 - 25 người xin việc mới chọn được một người ưng ý.
Hãng Sony của Nhật thì cho rằng : "khi tuyển nhân viên ngoài khả năng tâm lý có thích hợp với tập thể mà họ sẽ được nhận vào hay không.
Tài giỏi mấy mà không biết giao tiếp với mọi người thì không mấy ai dám nhận, vì chính người này là ngòi nổ tạo ra sự mâu thuẫn, xung đột trong tập thể.
Khả năng phối hợp hành động của mình với các đồng nghiệp là tiêu chuẩn cao nhất khi tuyển chọn, còn kiến thức thói quen nhiều khi xem là thứ yếu.
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeThu Oct 06, 2011 8:51 am

Về hưu

Về hưu, Ba Long cảm thấy cuộc sống bỗng dưng thay đổi đột ngột. Ba tháng sau, ông vẫn chưa quen với cuộc sống hàng ngày. Ông vẫn thức dậy từ lúc 5 giờ sáng. Tập thể dục. Đi ăn sáng. Uống một ly cà phê sữa đá hoặc ca cao. Nhưng ông không phải vội vã đến cơ quan làm việc, không phải bận rộn xem lại các hợp đồng, công văn, dự án hoặc lịch làm việc của ngày hôm đó. Điều làm cho ông thoảng thốt nhất, là không có tiếng chuông gọi cửa của người tài xế vào lúc 7 giờ kém 15… Thói quen làm cho ông mệt mỏi, chờ đợi…
Không có những cuộc điện thoại gọi đến mời đi ăn điểm tâm, mời ăn trưa, ăn chiều… Ông mất cả đi thói quen nói lời từ chối, cũng như sự chọn lựa để nói lời chấp thuận. Người ta phớt lờ ông, như ông chưa bao giờ hiện diện trong cuộc sống của họ, như ông đã biến mất không để lại một chút gì trong tâm tưởng của họ. Tại sao? Tại ông hay tại cuộc sống vốn dĩ là như vậy?
Sự chống chếnh của khoảng thời gian trống rỗng, sau khi ly cà phê sữa đá đã cạn, thường làm cho ông hốt hoảng. Ông thấy sờ sợ một cái gì đó. Sự cô độc. Để trốn chạy cảm giác đó. Ông đọc báo, tin thời sự. Cuộc chiến dai dẳng giữa Palestines và Israel. Những thương vong, mất mát tiếp diễn hàng ngày sau cuộc chiến của Iraq. Những vụ án tham nhũng động trời trong nước. Những quyền lực giấu mặt tiếp tay cho xã hội đen đang bị lôi dần ra ánh sáng… Những trẻ em đường phố bơ vơ, bị hiếp đáp, lợi dụng. Những cô gái thanh xuân thơ ngây, bị kéo vào cuộc sống nhơ nhớp, nhầy nhụa của đồng tiền. Để rồi như những kẻ bất hạnh nhất thế gian, họ chìm nghỉm, trôi nổi giữa đám sình lầy nghiện ngập và bệnh tật…
Ông đã khóc. Những giọt nước mắt ẩn sâu trong đáy mắt ông, từ mấy chục năm qua bây giờ càng chảy xuống chậm rãi, nhức buốt như để lại trên mặt ông vết hằn rát bỏng. Ông xem chương trình "Vì những người nghèo" trên truyền hình. Những người sống trong bóng tối, đã nhìn thấy ánh sáng, nhờ những tấm lòng từ thiện, những trái tim biết yêu thương nỗi đau của người khác. Ông đã khóc, khi thấy một người đàn ông bị bệnh ung thư sắp chết cũng làm từ thiện… Một cặp vợ chồng, tháng nào cũng đi bán máu, họ bán sự sống của chính mình, để đi tìm sự sống cho đứa con thơ dại, bé bỏng đang mỗi ngày quằn quại chống đỡ với nỗi đau của bệnh tật….
Những điều ấy, khi còn tại chức vẫn thường tiếp diễn trong cuộc sống của ông, đi qua những suy nghĩ của ông, tái tạo rất rõ ràng, qua sự xô bồ mà cuộc sống đang trải rộng trước mắt ông. Nhưng giống như một người xa lạ với cộng đồng con người mà ông đang sống và làm việc. Ông thấy dửng dưng. Ông thấy không phải là chuyện của ông. Thế giới của ông là công việc. Là đổ bê tông thật vững chắc vào chiếc ghế mà ông đang ngồi. Là những hợp đồng béo bở. Những phe cánh, chướng ngại cần loại bỏ. Làm từ thiện ư? Thì làm. Ở đâu? Bao nhiêu? Làm gì? Đã có kế toán và trợ lý của ông lo. Với lại cũng chẳng phải tiền túi ông. Tiền vô tội vạ đổ từ túi này sang túi khác. Mà hương thơm lại bay đến chỗ ông ngồi. Ông không mất mát gì. Ông không có khái niệm về sự từ thiện. Ông bận bôn ba cho danh vọng và sự nghiệp của ông. Ông bận tranh giành chức tước và quyền lợi. Ông thật sự bận rộn… Cũng như bao nhiêu vị chức tước khác đang lo toan, bận rộn với công việc của họ trong cuộc đời. Ông đi nhà hàng, bia ôm, ôm những cô gái nhỏ hơn cả con gái út của mình, ban đầu cũng còn chút hổ thẹn, cũng day dứt lương tâm, nhưng sau rồi mọi sự quen dần. Lòng ông mỗi ngày, mỗi dửng dưng: "Bánh ít trao đi, bánh chì trao lại". Những cô gái ham tiền. Những người đàn ông ham gái. Một sự trao đổi. Một hợp đồng. Thanh toán xong là chấm hết.
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeThu Oct 06, 2011 8:52 am

Về hưu rồi. Thời gian đột nhiên trống rỗng. Ông tìm cách nói chuyện với vợ, nhưng bà không có nhiều thời gian dành cho ông, cuộc sống của bà từ lâu, đã trôi như một dòng chảy bình lặng, đều đặn. Buổi sáng thức dậy, dọn dẹp nhà cửa, đi chợ, làm thức ăn và ăn cơm. Buổi chiều, bà giặt giũ, tưới cây, làm thức ăn. Buổi tối, bà chơi với cháu ngoại và cháu nội, khi cha mẹ chúng đi làm ca đêm hoặc đi học thêm tiếng nước ngoài, chương trình quản lý kinh doanh, đi nhà hàng, khiêu vũ… Ông thấy cô đơn.
Ông chú tâm xem phim. Toàn phim Hàn Quốc, Trung Quốc, Hồng Kông, Đài Loan làm ông chán… Phim Việt Nam chiếu trên tivi quá ít ỏi, mà đâu phải phim nào cũng hay. Ông loay hoay mãi chẳng biết làm gì, giữ cháu cũng không quen, thôi thì xem thời sự, tin thế giới… Có một đoạn tin thời sự trong chương trình vì những người nghèo, ông nghe mà không tin ở tai mình… Đoạn tin nói về một ông lão về hưu, đã hiến tặng toàn bộ tài sản mà ông đã dành dụm suốt cuộc đời mình cho quĩ từ thiện vì những người nghèo. Gồm có 90 cây vàng và 82 triệu đồng. Còn bản thân ông ta thì sống bằng tiền trợ cấp hưu trí của Nhà nước. Ba Long nghe xong cảm thấy bần thần, ngơ ngác. Số tiền đó đối với Ba Long không phải là lớn. Trong suốt thời gian làm việc, ông còn kiếm được nhiều lần hơn thế. Nhưng ông không tin. Dù đó chỉ là điều đơn giản nhất, từ một tấm lòng của con người. Ông không bao giờ thấy đủ, dù đã quá nhiều tiền. Ông cũng không biết nương tay, thương xót. Nếu một kẻ nào đó muốn tranh đoạt với ông, dù thua hay thắng, ông vẫn không từ một thủ đoạn nào. Chẳng riêng gì ông, bọn kia cũng thế thôi. Ông nhếch mép cười trước bản tin thời sự đó, cười rất nhạt, nhưng nụ cười cứ méo xệch trên môi, cho đến không ông cảm thấy cổ họng mình đắng ngắt, khô khốc. "Cứ như chuyện cổ tích ấy nhỉ?". Ông tự nói với mình như thế, nhưng rồi ông lại giật mình, ngơ ngác nói tiếp "Vẫn có những con người như thế trong cuộc sống này sao? Có tin không? Có nên tin không? Không thể nào tin được. Nhưng…".
Ba Long không tin là phải. Ông đã quá xa lạ với cuộc sống mà ông đang sống. Ông đã quá xa lạ với nỗi đau của kẻ nghèo đói, đang sống trong nỗi bất hạnh và tuyệt vọng. Quả thật là như thế. Ba Long nhớ lại khoảng thời gian một tuần sau khi về hưu. Vào một buổi sáng, sau khi tập thể dục xong, ông gọi điện cho người cộng sự cũ của mình: "Chú mày đang làm gì đấy, đến nhà hàng Mỹ Lan ăn sáng với anh nhé". Đầu dây bên kia từ chối thẳng thừng, cũng giống như ông đã từng từ chối những người khác, mà ông biết họ đang cần ông. "Bận quá anh Ba ơi, để hôm khác nhé". Điện thoại cúp. Ba Long giận điên người, lầm bầm rủa: "Cái quân trở mặt, mọi hôm thì cứ dạ thưa, dạ thít, lít xít quanh đít tao. Bây giờ mày bày chuyện từ chối hả? Mày…". Ba Long cũng đã thấy nỗi đắng cay xộc vào mũi, xộc vào tim, xộc vào tâm can ông nhức nhối. Ông cố gọi một người khác. Ở đời, có phải ai cũng bạc bẽo như cái tên đốn mạt kia đâu. Nhưng Ba Long đã gặp phải một buổi sáng xui xẻo, chưa từng thấy trong cuộc đời. Người này bận, kẻ kia cũng bận. Họ đua nhau bận cùng một lúc, khi ông gọi điện thoại mở lời mời. Không lẽ khi ông về hưu rồi, cái cơ quan của ông lại đâm ra siêng năng làm việc đến thế sao? Ông thui thủi, đi xe đến nhà hàng Mỹ Lan ăn sáng một mình. Ai dè đến đó, ông lại thấy bọn họ, những kẻ hết sức bận rộn kia, đang ngồi kín bàn, bên tay giám đốc mới vừa thay thế ông, họ nói cười rôm rả. Lòng ông tê tái, đau đớn. Nỗi đau đớn của một con người, bị chính những người thân của mình đánh vào xương thịt. Nỗi đau của một kẻ lẻ loi, đang đối diện với sự phản bội. Ông vội vã quay xe trở về trong nỗi bẽ bàng của kẻ xuống ngựa. Đoạn đường trở về, sao lại dài hun hút đến thế, khó nhọc và vất vả đến thế. Có lẽ, đó cũng là đoạn đường khủng khiếp nhất, mà ông vừa trải qua trong cuộc đời mình. Về đến nhà ông đổ ập xuống giường. Đổ ập vào nỗi đau đớn mà ông không thể ngờ, không đoán trước được cho đến ngày hôm ấy.

Ông năm đó, như trôi vào một đám sương mù u ám và tăm tối. Ông để mặc. Nhưng chính những giây phút bình yên như thế đã khiến ông dần dần hồi tỉnh lại… Và một điều rất nhỏ bé mong manh từ tâm hồn ông chợt thoáng ra, như hơi thở của ánh sáng nhẹ nhàng xua đi đám mây mù, để từ đó nó toả ra một thứ hương thơm của niềm hạnh phúc kỳ lạ mà ông chưa từng bắt gặp, chưa từng biết đến, nó như một bông hoa nhỏ nhoi đã nở giữa một vùng cát trắng, nóng bỏng…
Ông bệnh. Cơ quan cũ của ông gửi người đến thăm, tặng đường, sữa, trái cây. Người cộng sự của ông cũng đến, vài ba kẻ khác cũng đến. Ông cũng biết là không nên quơ mọi người vào một đám. Nhưng ông không muốn tiếp ai. Vợ ông, đã làm thay ông những công việc đó. Ông nằm trong phòng, nghe những câu thăm hỏi nhạt nhẽo, giả nhân, giả nghĩa, ông lặng lẽ cười. Họ đến thăm ông, đặt quà cáp lên bàn của ông một cách thản nhiên, chứ không như trước nữa. Ngày trước ông còn đương chức, họ cầu cạnh, nịnh bợ… Còn bây giờ, nó giống như ngày xưa ông đi làm từ thiện vậy, hờ hững, vô tâm.
Buổi tối. Con cái đến thăm ông đông đủ. Cô con dâu cả trêu bố chồng như trêu đồng nghiệp: "Bố ơi, bố bệnh thật hay là làm nũng mẹ đấy. Chắc lâu rồi không có cô nào mát xa cho bố phải không?". Ông nghiêm mặt mắng: "Nói bậy". Nhưng cô con dâu lại cười nắc nẻ, một cách vô tâm. Đến lượt cậu con rể, thì ông đành ngậm bồ hòn. "Bố ơi, không lẽ về hưu, lại làm bố buồn phiền, đến đổ bệnh ra như thế này sao? Hay là chúng con mở một công ty gì đó, để bố làm việc cho vui, bố nhé". Ông nhắm mắt giả vờ ngủ. Đến khuya, trước khi về, con trai cả lại nói: "Bố hãy bình tâm. Rồi mọi chuyện lại trở lại bình thường bố ạ". Ông giật mình. Một câu nói thật đơn giản, nhưng chứa đựng biết bao nhiêu điều ở trong đó. Con trai ông hiểu như thế nào về ông? Ông nhìn con chằm chằm, nhưng người con trai cả chỉ thản nhiên cười, nụ cười hiền lành.
Người ta vẫn nói về những tật xấu khó thay đổi của con người, như "Ngựa quen đường cũ". Không phải Ba Long quen đường cũ, mà ông có một chốn cũ trong tâm hồn. Nơi ông thường đến, để trút bỏ ưu phiền, mệt mỏi trong công việc, nơi ông cảm nhận được sự ngọt ngào, êm dịu, nồng nàn của một thứ tình cảm rạo rực, giữa một người đàn ông và một người đàn bà, mà vợ ông đã không mang lại cho ông. Với ông, người đàn bà nơi chốn đó, là thứ quý báu nhất, ông nâng niu cất giấu, là viên ngọc đẹp, ông đã nhặt ra giữa cuộc đời bụi bặm này và giữ nó cho riêng mình, trau chuốt cho tâm hồn ông. Sau ngày về hưu, Ba Long chưa biết giải quyết thế nào, nên ông vẫn còn ngần ngừ chưa đến gặp người ấy. Cuộc sống của người đàn bà đó, không khiến ông phải lo lắng. Cái làm ông buồn phiền là làm sao cho người đàn bà này hạnh phúc mà không làm khô héo người đàn bà kia. Không làm tiếng tăm của ông nhơ nhuốc. Ông không muốn con cái chuốc lấy sự nhơ nhuốc của bố. Mỗi ngày, ông vẫn gọi điện thoại, và cảm thấy tâm hồn mình bay bổng khi nghe tiếng cười trong vắt, lanh lảnh của người ấy. Giọng nói ngọt ngào đó, nhẹ nhàng rót mật vào lòng ông. Ông luôn tưởng tượng đến sự thông minh, sắc sảo, đôi mắt đen láy và làn da trắng mịn như sữa. Ông luôn ước muốn đến được với người ấy, từng giây phút, buông thả trong niềm đam mê, hoan lạc, trút bỏ tất cả niềm rạo rực, nhớ mong. Ông yêu người ấy. Không vụ lợi. Có thể đó là sự chân thật duy nhất trong cuộc sống và ông đã dành riêng cho một người đàn bà.

Khi xe ông đến, đỗ trước sân nhà. Ông bấm chuông. Một lát sau, ông nghe tiếng cười trong vắt và bước chân nhẹ nhàng của nàng tiến ra cửa. Nhưng ông lại giật mình vì nghe cả giọng nói của một người đàn ông lạ, trong căn nhà của nàng và ông. Cái vẻ xanh xao, nhợt nhạt đến sững sờ trên gương mặt của nàng làm ông run rẩy. Ông cố nhấc chân lên, nhưng mãi vẫn không nhấc được. "Anh đến sao không báo cho em biết trước". Nàng kêu lên thánh thót. Nhưng ông nghe có cả sự thất thanh, hoảng hốt. Người đàn ông trung niên mỉm cười, rất tự nhiên. Nàng nói: "Anh ấy là con bà cô của em, ở thành phố về chơi đấy". Ông gật đầu chào. Ông nói năng không trôi chảy. Ông đã đánh mất khả năng đó từ lúc nào nhỉ? Nàng mỉm cười duyên dáng, nói với anh nàng. "Anh Ba Long trước là giám đốc công ty xuất nhập khẩu…". Ông khoát tay. "Thôi mà, tôi đã về hưu rồi". Nàng lại mỉm cười nói tiếp: "Anh Ba Long là sếp cũ của em đấy. À, để em làm nước cam cho anh Ba uống nhé". Ông ngồi im thin thít, cứ như cái đinh bị đóng xuống ghế. Ông cũng không hiểu tại sao, hay chính vì những linh cảm trong đầu đang dày vò ông. Không, không thể… Ông anh họ thì cứ ngồi hút thuốc, nhâm nhi ly rượu đang dở dang ở trên bàn, mùi của chai rượu Mac-ten mà ông mang đến cho nàng trước ngày ông về hưu. Nàng lại nhìn ông nhoẻn miệng cười, nụ cười của nàng tươi như một đoá hoa vừa nở: "Một lát nữa chúng em phải lên công ty để giải quyết những hợp đồng xuất hàng đi Malaysia. Anh đi chơi với chúng em nhé". Ông gượng cười, lắc đầu: "Để hôm khác, tôi chỉ ghé qua thăm cô một lát. Thôi hai người cứ đi lo công việc đi, tôi về". Ông đứng dậy ra về, vừa bước xuống bậc thềm, ông nghe một câu nói, như một lưỡi dao, đột ngột cắm phập vào tim ông, đau buốt: "Lão già đó hết thời rồi, em còn để lão đến đây làm gì. Dây dưa nữa, chẳng được gì đâu". Ông lại nghe tiếng cười phá lên như chuông reo của nàng và cánh cửa đóng ập lại sau lưng ông, vang lên một tiếng kêu chát chúa. Tiếng kêu như tiếng sét, xé toang tâm hồn ông thành muôn mảnh vỡ.
Ông bước chới với. Lần đầu tiên ông thấy mình nghiêng ngửa, lảo đảo. Không biết bám bíu vào đâu.
Một thằng bé bán vé số đi ngang qua, chợt hốt hoảng níu lấy tay ông. "Bác ơi, bác làm sao thế?". Ông nghẹn ngào nói như khóc: "Bác già rồi, đi không nổi nữa cháu ơi". Thằng bé cười: "Để cháu cùng phụ dắt xe với bác ra ngoài quán kia ngồi nghỉ một lát là bác khoẻ ngay thôi. Bác mà già ư. Bác còn trẻ hơn cha cháu nhiều, nhưng cha cháu không lớn tuổi hơn bác đâu". Đây cũng là lần đầu tiên trong đời, ông nói chuyện với một thằng bé lang thang ngoài phố. Ông cũng nghe đồn rất nhiều về những đứa trẻ bụi đời, móc túi, thậm chí cả xì ke, ma tuý nữa. Điều ấy chợt làm ông rùng mình. Ông quan sát thằng bé. Mặt đen sì. Dáng người gầy ốm, loắt choắt. Đầu đội chiếc mũ phớt cũ kỹ. Quần áo lem luốc. Đôi mắt đen, có vẻ thông minh, lanh lợi. Thật tình, ông không hiểu lắm về những đứa trẻ ngoài đường phố. Chúng nhan nhản trước mắt ông, nhưng chúng thuộc về một thế giới khác. Chúng hoàn toàn xa lạ với ông. Bây giờ ông đang đi bên cạnh với một trong những thành phần đó, tuy nó yếu ớt, bần cùng, nhưng nó đang tiếp sức cho ông trên đoạn đường khó nhọc, rồi sau đó là gì? Nó có lọc lừa, phản bội như nàng của ông không? Nó có cắm phập vào tim ông nhát dao chí mạng không? Nó sẽ cười phá lên trước cái chết của ông, để nhạo báng sự cả tin của ông. Nó sẽ tính toán tiền công đẩy xe với ông bằng một cái giá cắt cổ, để bù lại khoảng thời gian nó đã đi bên ông mà không bán được vé số? Hay nó lại bắt ông mua vé số? Hay là nó sẽ… Với ông, mọi chuyện có liên quan đến tiền bạc, đều không thành vấn đề. Đây cũng là ván bài mà ông sẽ chơi với đứa bé ngoài phố, khi ông đã về hưu. Ông đang chờ xem.
Thằng bé cùng Ba Long đẩy xe đến một quán nước ven đường. Quán nhỏ, nhưng khá sạch sẽ. Ông cảm thấy đỡ đi rất nhiều. Thằng bé nói: "Bác uống gì cháu kêu giùm cho". "Cà phê sữa đá, cháu uống gì kêu luôn nhé". Thằng bé lại mỉm cười, nụ cười của nó, nửa giống con trai ông, nửa lại không.

Ly cà phê được mang ra cho ông, nhưng không có ly cho thằng bé. Ông ngạc nhiên. "Cháu uống gì? Ly của cháu đâu?". "Dạ thôi, cháu vừa uống xong. Một lát nữa, bác đi về một mình có được không? Có cần cháu giúp gì cho bác nữa không?". Ba Long lắc đầu. "Bác khoẻ rồi. Cảm ơn cháu". Nói xong Ba Long móc ví tiền, lấy ra hai tờ mười ngàn cho thằng bé, đó là điều hiển nhiên. Ông nghĩ rằng thằng bé sẽ nhận và nó sẽ rất vui. Nhưng thằng bé đã nói lời cảm ơn và từ chối. "Cháu giúp bác không phải vì tiền đâu. Thôi, cháu đi bán cho kịp chiều xổ đây. Cháu chào bác nhé". Nói xong thằng bé biến đi rất nhanh. Ba Long sửng sốt, rồi ngỡ ngàng nhìn quanh tìm thằng bé. Nhưng không thấy bóng dáng nó đâu nữa. Nó đã trôi vào dòng chảy xô bồ của cuộc sống, để tìm kiếm cuộc mưu sinh. Nhưng trên đoạn đường đang đi đó, nó đã quên bản thân mình, để đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra cho kẻ khác đang cần đến. Ông đã quên không hỏi tên nó. Tại sao nó không mời ông mua vé số nhỉ? Dù muốn dù không, chắc chắn rằng ông sẽ mua vé số cho nó, bằng số tiền mà ông đã cho, nhưng nó không nhận. Tại sao? Thằng bé không mang đến cho ông nỗi buồn, cũng không mang đến cho ông niềm vui. Nhưng nó đã mang đến cho ông niềm tin và sự trong sáng dù rất nhỏ nhoi trong lúc này. Nhưng kỳ lạ thay, chính một thằng bé xa lạ, nhem nhuốc lang thang ở đường phố, đã đưa bàn tay bé bỏng của nó ra và mang ông đến một góc của sự bình yên./
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeThu Oct 06, 2011 8:52 am

Ở một thị trấn nhỏ êm đềm và thơ mộng kia có đôi nam nữ rất yêu nhau. Họ cùng tựa vào nhau trên đỉnh núi cùng ngắm cảnh bình minh và cùng tiễn những ánh chiều tà trên biển. Mọi người nhìn họ với ánh mắt ngưỡng mộ và thầm cầu chúc cho họ hạnh phúc.

Nhưng rồi bỗng một hôm, người con trai không may bị thương rất nặng. Anh nằm trong bệnh viện mấy ngày mấy đêm vẫn chưa tỉnh lại. Ban ngày, cô gái luôn ngồi trước giường anh và không ngừng gọi tên anh. Buổi tối, cô tới nhà thờ nhỏ trong thị trấn để cầu nguyện. Cô gái dường như đã khóc cạn nước mắt.

Một tuần trôi qua, chàng trai vẫn chưa tỉnh lại. Cô gái đã rất tiều tụy nhưng vẫn chăm sóc anh rất tận tình. Tình yêu của cô đã làm Chúa Trời cảm động, và Ngài đã quyết định dành cho cô gái một ngoại lệ. Ngài nói: "Ta có thể làm cho người yêu cô nhanh chóng khỏi bệnh, nhưng cô phải hóa thành bướm trong vòng ba năm. Cô có đồng ý như thế không?". Cô gái nghe xong rất cảm động và nói một cách dứt khoát: "Con đồng ý".

Trời sáng, cô gái đã biến thành một con bướm rất đẹp. Cô từ biệt Chúa Trời và bay ngay tới bệnh viện. Quả nhiên, chàng trai đã tỉnh lại. Anh đang trò chuyện với bác sĩ, nhưng rất tiếc cô lại không nói được.

Mấy ngày sau chàng trai xuất viện nhưng không hề vui vẻ. Anh hỏi những người thân về tin tức của cô gái, nhưng không một ai biết người yêu anh bây giờ đang ở đâu. Chàng trai cả ngày không ăn không nghỉ, nhất mực đi tìm người yêu. Trong khi đó, cô gái biến thành bướm kia bay qua bay lại bên cạnh anh; chỉ có điều cô không thể gọi tên anh, không thể trò chuyện cùng anh mà chỉ có thể lặng lẽ đón nhận ánh mắt vô hồn của anh.

Mùa hè qua đi, những cơn gió mùa thu mát mẻ thổi rơi những chiếc lá, cô gái phải rời khỏi nơi này. Ngày cuối cùng cô bay tới đậu lên vai của chàng trai. Cô muốn dùng đôi cánh bé nhỏ của mình vuốt ve lên mặt anh, dùng đôi môi nhỏ xíu của mình hôn lên trán anh, nhưng thân hình nhỏ bé của cô không đủ để anh nhận ra.

Trong chớp mắt, mùa xuân của năm thứ hai đã tới. Cô vội bay về tìm người yêu của mình, nhưng đứng bên cạnh anh lúc này là một cô gái rất xinh đẹp. Cô khựng lại, dường như đang rơi từ lưng chừng trời xuống. Người ta kể rằng vào mùa giáng sinh ấy bệnh của anh càng trầm trọng hơn, người ta cũng kể rằng cô bác sỹ ấy đã chăm sóc anh chu đáo như thế nào và người ta nói rằng tình yêu của họ là lẽ đương nhiên. Tất nhiên người ta cũng không quên miêu tả rằng chàng trai đã vui vẻ trở lại.

Cô gái vô cùng đau khổ, mấy ngày tiếp theo, cô thường thấy người yêu của mình dẫn cô bác sỹ ấy lên đỉnh núi ngắm bình minh và họ cùng ra biển tiễn hoàng hôn. Còn cô không thể làm được gì khác ngoài vài lần đậu trên vai của anh.

Mùa hè năm đó dài đằng đẵng, hàng ngày cô bay rất thấp trong đau khổ, cô không còn dũng khí để đến gần người yêu. Những lời nói thì thầm, những tiếng cười vui vẻ của họ làm cô tủi thân.

Mùa hè của năm thứ ba, bướm đã không thường xuyên bay tới thăm người yêu nữa. Người yêu của cô đã ôm vai, hôn lên má cô bác sỹ và anh chắc cũng không còn tâm tư để hoài niệm về những ngày đã qua.

Thời gian ba năm sắp hết, trong ngày cuối cùng, người yêu của cô đã tổ chức hôn lễ với cô bác sỹ. Cô nhẹ nhàng bay vào trong nhà thờ đậu lên vai của Chúa và nghe thấy người yêu của cô ở dưới thề rằng: "Tôi đồng ý". Cô nhìn thấy anh đeo nhẫn cho vợ, và sau đó là nụ hôn ngọt ngào của họ. Cô đã rơi những giọt lệ xót xa.

Chúa Trời thở dài một cách xót xa: "Con có hối hận không?". Cô lau khô những giọt nước mắt: "Không ạ!". Chúa Trời bỗng vui vẻ nói: "Ngày mai con có thể trở lại thành chính mình rồi". Bướm lắc đầu nói: Hãy cứ để cho con làm kiếp bướm suốt đời.
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeThu Oct 06, 2011 8:52 am

Cảm ơn

Một người nọ mỗi khi cầm tờ báo là mở xem những trang cáo phó chia buồn trước nhất. Anh ta chăm chú đọc từng dòng trên trang cáo phó dù không hề quen biết với người đã mất. Có người bạn thấy thế bèn hỏi nguyên do. Anh ta trả lời:

- À. Tôi chỉ gửi lời cám ơn đến những người này đó thôi.

Người bạn của anh ta trợn mắt ngạc nhiên nói:

- Anh nói điều gì mà tôi chẳng hiểu gì cả. Anh cảm ơn những người đã chết mà toàn là người anh chưa hề quen biết! Cái đầu của anh có vấn đề gì không vậy?

Người nọ thong thả trả lời:

- Đúng vậy. Tôi trân trọng cảm ơn họ. Vì sự ra đi của họ đã nhắc nhở cho tôi đừng quên rằng kiếp người vốn là vô thường. Cái chết đến bất chợt nào ai hề hay biết. Lúc còn sống những người này cũng có những ước mơ toan tính, những tranh giành hơn thua, những vui buồn ganh ghét. Để rồi bỗng dưng trở thành những cái xác vô tri chờ đem hỏa táng hoặc vùi sâu trong lòng đất lạnh. Họ đã đem chính sinh mạng của mình để nhắc nhở cho tôi bài học lớn trong cuộc đời như vậy chẳng lẽ không xứng đáng được nhận một lời cảm ơn hay sao anh bạn?
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeThu Oct 06, 2011 8:53 am

Hai người yêu nhau nhưng gặp sự phản đối mạnh mẽ từ phía gia đình nhà cô gái. Họ cho rằng chàng trai không xứng đáng với địa vị của gia đình cô và họ sẽ không tha thứ cho cô nếu tiếp tục có quan hệ với anh ta.

Mặc dù cô gái rất yêu chàng trai nhưng khi hai người gặp nhau cô luôn hỏi: "Anh có yêu em nhiều không?". Cô hay bực bội do chàng trai không trả lời như ý cô mong muốn. Và áp lực của gia đình khiến hai bạn trẻ bất hoà. Cô thường trút giận lên chàng trai.

Về phía mình, chàng trai luôn chịu đựng trong im lặng. Sau một năm anh tốt nghiệp và quyết định đi du học. Trước khi ra đi anh đã cầu hôn với cô gái: "Anh biểu lộ tình cảm của mình bằng lời nói không giỏi nhưng những gì anh biết là anh yêu em. Về phía gia đình, anh sẽ cố gắng hết sức thuyết phục gia đình em đồng ý. Em thuận ý làm vợ anh chứ?".

Cô gái ưng thuận và với sự quyết tâm của chàng trai, cuối cùng gia đình cô gái cũng nhượng bộ và đồng ý cho họ kết hôn với nhau. Trước khi chàng trai đi học, hai người làm lễ đính hôn. Cô gái tham gia công tác xã hội trong khi anh tiếp tục học ở nước ngoài. Họ bày tỏ tình cảm của mình qua những lá thư và điện thoại. Tuy có khó khăn nhưng họ vẫn luôn nghĩ về nhau.

Một ngày nọ, cô gái bị tai nạn giao thông trên đường đi làm. Khi tỉnh dậy cô thấy cha mẹ mình bên cạnh giường. Cô cảm nhận được tình trạng tồi tệ của mình. Nhìn thấy mẹ khóc, cô muốn làm cho mẹ yên lòng nhưng những gì cô có thể thốt ra là tiếng thở dài. Cô đã mất đi giọng nói. Bác sĩ bảo rằng tai nạn đã gây thương tổn não của cô khiến cô không thể nói được nữa. Cô suy sụp mặc dù cha mẹ cô động viên rất nhiều. Trong suốt thời gian ở bệnh viện cô chỉ biết khóc trong thầm lặng.

Xuất viện về nhà, tình trạng cô cũng chẳng thay đổi gì. Mỗi khi có tiếng điện thoại reo, cô có cảm giác như từng nhát dao đâm vào tim. Cô không muốn cho anh biết và càng không muốn trở thành gánh nặng của anh. Cô viết cho anh một lá thư nói rằng cô không còn đủ kiên nhẫn đợi chờ anh nữa. Cô gửi lại anh chiếc nhẫn đính hôn. Chàng trai gửi hàng ngàn lá thư và gọi biết bao cuộc điện thoại nhưng cô không trả lời và chỉ khóc. Cha mẹ cô quyết định chuyển nhà, hi vọng rằng cô sẽ quên những gì đã xảy ra để có thể sống yên ổn.

Cô gái học ngôn ngữ cử chỉ và bắt đầu một cuộc sống mới. Mỗi ngày cô tự nhủ mình hãy quên anh ấy đi. Nhưng một hôm bạn của cô đến cho hay anh đã trở về. Cô van xin người bạn đừng cho anh biết chuyện gì đã xảy ra với cô. Từ đó cô không còn nhận được tin tức gì của anh.

Một năm trôi qua. Người bạn của cô đến thăm và trao cho cô thiệp mời dự lễ kết
hôn của anh. Trái tim cô gái tan vỡ. Nhưng khi mở thiệp cưới cô gái thấy tên mình trong tấm thiệp. Ngước lên, cô thấy anh đang đứng trước mặt.

Chàng trai dùng cử chỉ nói với cô gái: "Một năm qua anh đã dành thời gian học ngôn ngữ này. Chỉ để em hiểu rằng anh không quên lời ước hẹn của chúng ta. Hãy cho anh có cơ hội nói với em rằng anh yêu em."

Anh lồng chiếc nhẫn vào tay cô gái. Cuối cùng nụ cười đã trở lại trên môi cô.
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeThu Oct 06, 2011 8:53 am

Khi ông Trời bắt đầu tạo ra nguời cha đầu tiên trên thế gian, ngài chuẩn bị sẵn một cái khung thật cao. Một nữ thần đi ngang qua ghé mắt coi và thắc mắc: “Thưa ngài, tại sao nguời cha lại cao đến như vậy? Nếu ông ta đi chơi bi với trẻ con thì phải quỳ gối, nếu ông ấy muốn hôn những đứa con mình lại phải cúi nguời. Thật bất tiện!”. Trời trầm ngâm một chút rồi gật gù: “Ngươi nói có lý. Thế nhưng nếu ta để cho nguời cha chỉ cao bằng những đứa con, thì lũ trẻ sẽ biết lấy ai làm tầm cao mà vươn tới?”.

Thấy Trời nặn đôi bàn tay nguời cha to và thô ráp, vị nữ thần lại lắc đầu buồn rầu: “Ngài có biết đang làm gì không? Những bàn tay to lớn thường vụng về. Với đôi bàn tay ấy, nguời cha chật vật lắm mới có thể găm kim băng đóng tã, cài nút áo cho con trai, thắt chiếc nơ hồng cho con gái. Bàn tay ấy không đủ khéo léo để lấy những mảnh dằm nằm sâu trong da thịt mềm mại của trẻ”. Ông Trời mỉm cuời đáp: “Nhưng đôi bàn tay to lớn vững chãi đó sẽ dìu dắt bọn trẻ qua mọi sóng gió, cho tới lúc chúng trưởng thành”.

Vị nữ thần đứng bên cạnh nhìn Trời nặn nguời cha với một đôi vai rộng, lực luỡng. “Tại sao ngài phí thế?”, nữ thần thắc mắc. “Thế người cha sẽ đặt con ngồi đâu khi phải đưa nó đi xa? Lấy chỗ đâu cho đứa con ngủ gật gối đầu, khi đi xem xiếc về khuya?”. “Quan trọng hơn, đôi vai đó sẽ gánh vác cả gia đình”, ông Trời đáp.

Ông Trời thức trắng đêm để nặn cho xong nguời cha đầu tiên. Ngài cho tạo vật mới ít nói, nhưng mỗi lời phát ra là một lời quyết đoán. Tuy đôi mắt của nguời cha nhìn thấu mọi việc trên đời, nhưng lại bình tĩnh và bao dung. Cuối cùng khi đã gần như hoàn tất công việc, Trời thêm vào khóe mắt nguời cha vài giọt nuớc mắt. Nhưng sau một thoáng tư lự, Ngài lại chùi chúng đi. Thành ra người đời sau không mấy khi thấy được những giọt lệ hiếm hoi của nguời cha, mà chỉ có thể cảm và đoán được rằng ông ta đang khóc.

Xong việc, ông Trời quay lại nói với nữ thần: “Ngươi thấy đó, người cha cũng đáng yêu như nguời mẹ mà ta đã dồn bao công sức để tạo ra”
Về Đầu Trang Go down
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5181
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitimeThu Oct 06, 2011 9:00 am

Có những điều không thể quên trong cuộc sống.

1. Cho mọi người nhiều hơn là họ mong chờ và hãy làm điều đó thật nhiệt tình.
2. Ghi nhớ những bài thơ bạn yêu thích.
3. Đừng vội tin những gì bạn nghe.
4. Khi bạn nói yêu ai đó, hãy hiểu hết nghĩa của những từ ngữ ấy.
5. Khi bạn nói xin lỗi, hãy nhìn vào mắt người bạn đang xin lỗi.



6. Hãy đính hôn ít nhất là 6 tháng trước khi bạn kết hôn.
7. Tin vào tình yêu từ cái nhìn đầu tiên.
8. Đừng bao giờ cười vào những ước mơ của người khác.
9. Hãy yêu một cách sâu sắc và đam mê. Có thể bạn sẽ bị tổn thương, nhưng đó là cách duy nhất bạn học sống một cách hoàn hảo.
10. Khi không đồng ý điều gì, hãy đấu tranh một cách công bằng.



11. Đừng phán xét ai qua nhân thân hay hoàn cảnh xuất thân của họ.
12. Hãy bắt chính mình nói chậm nhưng suy nghĩ nhanh.
13. Khi ai đó hỏi bạn những câu hỏi mà bạn không muốn trả lời, hãy mỉm cười và hỏi lại "Tại sao bạn lại muốn biết điều đó?"
14. Một tình yêu lớn và những khám phá vĩ đại cũng bao gồm những rủi ro to lớn.
15. Hãy liên lạc với mẹ bạn thường xuyên nếu bạn sống xa nhà.



16. Theo đuổi 3 điều: tôn trọng bản thân, tôn trọng người khác và có trách nhiệm với những việc mình làm.
17. Đừng để 1 cuộc đấu khẩu nhỏ làm tổn thương 1 tình bạn lớn.
18. Khi bạn nhận ra bạn vừa gây ra lỗi lầm, hãy nhanh chóng sửa sai.
19. Mỉm cười khi nhấc điện thoại lên, người gọi sẽ nghe được điều đó trong giọng nói của bạn.
20. Tranh thủ thời gian ở một mình.



21. Hãy mở rộng đôi cánh tay bạn để thay đổi, nhưng đừng để mất đi giá trị của chính mình.
22. Hãy nhớ sự im lặng thỉnh thoảng là câu trả lời tốt nhất.
23. Đọc nhiều sách. Tivi không thay thế được điều này.
24. Sống 1 cuộc sống tốt và đức hạnh, để sau này về già nghĩ lại, bạn sẽ muốn sống 1 cuộc đời như thế lần thứ hai.
25. Mức độ tình yêu trong gia đình bạn luôn là nền tảng cuộc sống của bạn. Tất cả những gì bạn làm là tạo một mái nhà thanh bình và hoà thuận.



26. Khi bạn bất đồng với người yêu, hãy chỉ đề cập đến vấn đề hiện tại, đừng đụng chạm đến quá khứ.
27. Đừng chỉ nghe những gì người ta nói, hãy nghe tại sao họ nói như vậy.
28. Chia sẻ kiến thức của bạn. Đó là cách để khám phá ra sự bất tử.
29. Hãy đối xử tử tế với thiên nhiên.
30. Đừng bao giờ làm gián đoạn khi bạn đang được khen ngợi.



31. Ý thức được công việc của mình.
32. Đừng tin ai đó khi người ấy không nhắm mắt trong lúc bạn hôn người ấy!
33. Mỗi năm 1 lần, hãy đi đến nơi nào mà bạn chưa từng đến.
34. Nếu bạn làm ra nhiều tiền, hãy giúp đỡ mọi người. Đó là tài sản giá trị nhất.
35. Hãy nhớ, 1 mối quan hệ tốt nhất là khi tình cảm của bạn dành cho người đó vượt lên trên những gì bạn cần ở họ.



36. Hãy chiêm nghiệm thành công của bạn dựa trên những gì bạn phải từ bỏ để có được nó.
37. Sống với sự hiểu biết và kiến thức.
38. Đôi lúc cũng phải yêu và… nấu ăn một cách liều lĩnh
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện ý nghĩa   Những câu chuyện ý nghĩa - Page 8 Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Những câu chuyện ý nghĩa
Về Đầu Trang 
Trang 8 trong tổng số 13 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3 ... 7, 8, 9 ... 11, 12, 13  Next
 Similar topics
-
» BÀI HÁT Ý NGHĨA LẮM!!!!!!
» để một ngày sinh nhật ý nghĩa
» chuyện tình lá gió và cây
» chuyen tinh cua ma ai mun xem hok?
» GIAN LẬN XĂNG DẦU–CHUYỆN LỚN HAY NHỎ?

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
DS34B.TK Diễn đàn lớp Dân Sự 34B ĐH Luật TPHCM  :: GIẢI TRÍ :: SOUP FOR SOUL-
Chuyển đến